MỘT MÌNH
( Thơ Thạch Quân )
Ngày hè nóng nực tôi một mình trờ về VƯỜN XƯA
sống mấy hôm ,vừa là để trông nhà vừa là để biết
thế nào là " Tự do hai tiếng ngọt ngào"
Một mình về lại vườn xưa
Trời chang chang nắng , ai đưa tôi về ?
Bồn chồn dạo bước đường quê
Vi vu gió gọi trưa hè nao nao
Ở đây chẳng thấy " LAO XAO"
Đi tìm tri kỷ cũng nào thấy đâu
Nghĩ đời phỏng có bao lâu
Khi vui hội ngộ , lúc sầu chia phôi
Buồn vui sướng khổ một đời
Giàu nghèo cũng một kiếp người long đong.
Bâng khuâng một thoáng mơ màng
Đường xa mỏi gối THIÊN ĐÀNG xa xôi
Dại khờ, chỉ Tôi với Tôi
Về nơi " VẮNG VẺ" cuộc đời thênh thang
Chia cho ai phút bàng hoàng :
Nào thơ
Nào mộng
Hoa tàn
Trăng lên !
6/6/20
Tiếp vần CL :
Trả lờiXóaNếu có bạn ....hữu kề bên
Hoa tàn lại nở -như trên thiên đàng