Tác
giả: Lữ Giang
Theo dõi những diễn biến của nước Mỹ những ngày tháng đầy xáo trộn dưới
sự “cầm lái” của Trump, một TT Mỹ cá tính, bạo liệt chưa từng có trong
chính trường, báo hiệu nước Mỹ đang bước vào một
thời kỳ phân rẽ sâu sắc. Và nhân loại cũng chịu tác động khôn lường. Bài viết dưới đây giúp chúng ta hiểu thêm cách thức cai trị đất nước của một ngài tỉ phủ chưa từng tham gia chính trường .
————-
Trong
bài “Donald Trump đăng quan, một thế giới mới đang thành hình”, Tiến sĩ Phan
Văn Song viết: “Thế giới của Donald Trump là thương trường! Với một doanh nhơn,
‘thương trường là rừng xanh’ – la jungle”! Trong rừng không có sự trung thành,
mà cũng chẳng có sự phản bội! Chỉ có luật lệ của kẻ mạnh. Đó là luật của rừng
xanh – La Loi de la jungle thôi! Dans la jungle il n’y a ni de fidèlité ni de
trahison. Il n’y a que la loi du plus fort. C’est la Loi de la Jungle!”
Biểu tình chống sắc lệnh di dân ở
Washington DC. (Hình: Noah Hurowitz/DNAinfo).
Quả
đúng như vậy. Điều 202 Đạo Luật về Di Trú và Quốc Tịch 1965 (The Immigration
and Nationality Act of 1965) quy định rằng không ai “bị phân biệt trong việc cấp
thị thực di trú vì chủng tộc, giới tính, quốc tịch, nơi sinh hoặc nơi cư trú”.
Nhưng hôm 27 tháng Giêng 2017 vừa qua, Donald Trump đã ký một sắc lệnh về di
trú hoàn toàn trái với những quy định đó. Sắc lệnh này đang bị phản đối trên khắp
nước Mỹ và thế giới. Nói cách khác, Donald Trump đang sử dụng luật rừng của
thương trường khi cai trị nước Mỹ.
Xảo thuật dùng “sắc lệnh”!
Từ
hôm nhận chức đến nay, Donald Trump đã ký trên 20 “sắc lệnh” để gọi là xóa đi
“di sản của Obama” và chứng minh rằng những điều ông ta tuyên bố khi tranh cử
đang được thực hiện. Nhưng sau khi nhìn lại, các cơ quan truyền thông Mỹ khám
phá ra rằng đây cũng chỉ là những xảo thuật Donald Trump đã xử dụng khi tranh cử
để đánh lừa quần chúng.
Một
thí dụ cụ thể:
Ngày
23 tháng Giêng 2017 hãng thông tín Reuters loan tin Tổng Thống Donald Trump đã
ký một sắc lệnh (executive order) rút ra khỏi hiệp định Đối Tác Xuyên Thái Bình
Dương (TPP)… Những người biết luật đã rất ngạc nhiên và đặt câu hỏi: Cái gì thế
này? Làm sao có thể dùng sắc lệnh để rút ra khỏi Hiệp Định TTP được?
Hiệp
định TPP là một hiệp định đa phương đã được 12 quốc gia thành viên ký kết ngày
Ba tháng Hai 2016 tại New Zealand sau năm năm thảo luận. Mặc dầu chưa được Quốc
Hội Hoa Kỳ phê chuẩn, nhưng theo sự quy định của hiệp định này, nước thành viên
nào nếu muốn rút khỏi Hiệp Định phải thông báo bằng văn bản cho cơ quan lưu chiểu
tại New Zealand, đồng thời thông báo cho tất cả các thành viên khác của hiệp định
về việc rút khỏi. Việc rút khỏi sẽ có hiệu lực sau sáu tháng kể từ ngày gửi
thông báo đến New Zealand. Hiệp định sẽ vẫn tiếp tục có hiệu lực với các thành
viên còn lại. Như vậy làm sao có thể dùng “sắc lệnh” để rút lui khỏi Hiệp định
TPP được được?
Khi
đọc kỹ bản văn, các luật gia và cơ quan truyền thông mới ngã ngửa: Đây không phải
là một “executive order” (sắc lệnh) mà chỉ là một “executive memorandum” (bản
hướng dẫn để thi hành)! Các luật gia và các cơ quan truyền thông Mỹ đã báo động:
Phải coi chừng sự lừa đảo (cheat) giữa các sắc lệnh (executive orders), các bản
hướng dẫn (memoranda) và các tuyên ngôn (proclamations) của Donald Trump!
Để
độc giả có thể thấy rõ hơn sự lừa đảo của nhóm Donald Trump về phương diện pháp
lý, chúng tôi xin nói rõ về quyền ban hành sắc lệnh của tổng thống Mỹ, cũng như
sự khác biệt giữa các sắc lệnh với các bản hướng dẫn và các tuyên ngôn.
Phân
biệt giữa sắc lệnh và bản hướng dẫn
Quyền
hành pháp (executive power) của tổng thống được quy định trong điều II khoản 1
và khoản 3 của Hiến Pháp Hoa Kỳ. Khoản 1 quy định rằng “Quyền hành pháp sẽ được
trao cho một vị tổng thống Hợp Chúng Quốc” (The executive Power shall be vested
in a President of the United States of America). Khoản 3 nói rằng “Tổng thống
phải đôn đốc việc thi hành pháp luật một cách đúng đắn” (he shall take care
that the laws be faithfully executed). Để thi hành quyền hành pháp, tổng thống
thường ban hành sắc lệnh. Ngày xưa, chữ “sắc lệnh” hay “sắc chỉ” được dùng để
chỉ mệnh lệnh của vua. Sau này sắc lệnh được dùng để dịch chữ “Décret” của
Pháp, tức văn kiện hành pháp của cấp cao trong chính phủ như tổng thống hay thủ
tướng. Nay chữ “sắc lệnh” cũng được dùng để dịch chữ “Executive Order” của Mỹ.
Xử dụng sắc lệnh
Sắc
lệnh (executive order) thường được dùng để chỉ đạo các cơ quan và các viên chức
liên bang trong việc thi hành các luật pháp và chính sách do quốc hội lập ra
(executive orders are generally used to direct federal agencies and officials
in their execution of congressionally established laws or policies).
Nói
rõ hơn, tổng thống Mỹ chỉ có quyền ấn định các thể thức thi hành luật pháp do
Quốc Hội đã làm ra mà thôi. tổng thống Mỹ không có quyền đặt ra luật pháp, quyền
đó thuộc về Quốc Hội. Nhưng qua một số sắc lệnh mới được ban hành, chúng ta thấy
có nhiếu vần đề Donald đang xử dụng sắc lệnh để lấn quyền lập pháp của Quốc Hội,
tức xử dụng luật rừng. Cụ thể là sắc lệnh về di trú mới ban hành ngày 27 tháng
Giêng 2017. Sắc lệnh này đang bị kiện vì vừa vi hiến vừa vi luật!
Sử
dụng bản hướng dẫn
“Executive
memorandum” hay “presidential memorandum” là gì?
Chữ
“memorandum” có nhiều nghĩa khác nhau và số nhiều của nó là “memoranda” (tiếng
Latin) chứ không phải “memorandums” như hãng thông tấn PBS đã viết. Nghĩa đầu
tiên của memorandum là bản ghi nhớ hay bản hướng dẫn. Trong danh từ ngoại giao,
nó được dịch là giác thư hay công hàm. Về luật, chữ “Memorandum of Law” được
dùng để chỉ bản lý đoán hay bản luận trạng của luật sư nộp để tranh cãi, v.v…
Bản
hướng dẫn của tổng thống (presidential memorandum) mà ông Trump đã dùng nói
trên chỉ là một một bản hướng dẫn các cơ quan chính quyền làm một việc gì
(direct specific government agencies to do something). Nó không có giá trị như
sắc lệnh. Các luật gia và báo chí Mỹ đã tố cáo Trunp đã coi bản hưởng dẫn như
là sắc lệnh (referring to memoranda as executive orders), chẳng hạn như bản hướng
dẫn rút khỏi hiệp định TPP, bản hướng dẫn Bộ Thương Mại xem lại các luật lệ về
các sản xuất Mỹ tại ngoại quốc trong 60 ngày, v.v… Đó là trò đánh lận con đen.
Chỉ lo chuyện lặt vặt
và đố kỵ
Ông
Trump chỉ là một nhà kinh doanh nhỏ về khách sạn, sòng bài và sân golf với số vốn
năm ba tỷ, nên chưa bao giờ có tầm nhìn lớn. Ông bầu của Trump hiện này là Rex
Tillerson là người chuyên kinh doanh dầu mỏ nên chỉ lo làm sao kiếm được nhiều
tiền bằng dầu mỏ, bất chấp những hậu quả khác. Ông Trump lại không có ý niệm gì
về luật pháp và thường xử dụng tiểu xảo để làm ăn, đã từng gây ra 4.095 vụ án,
trong đó có 150 vụ khai phá sản, nên khi lên làm tổng thống ông nghĩ rằng có thể
tiếp tục dùng các tiểu xảo đó để lãnh đạo và tin rằng sẽ thành công!
Trong
lịch sử, chúng ta thấy người dùng nhiều sắc lệnh nhất là Tổng Thống Franklin
Roosevelt với 3.522 sắc lệnh, tiếp đến là Tổng Thống Calvin Coolidge 1.203, thứ
ba là Tổng Thống Theodore Roosevelt 1.081, v.v. Tổng Thống Obama đã xử dụng 277
sắc lệnh và trong 10 ngày đầu năm 2009, ông cũng đã xử dụng 16 sắc lệnh. Ấy thế
mà khi Trump mới chỉ ban hành chưa đến 20 văn kiện, nhóm “cuồng Trump” đã la to
lên: “Hãy xem ông Trump làm kìa!” Các tổng thống trước, mỗi khi ký sắc lệnh
không hề đưa lên cho công chúng xem để khoe rằng “Ta đang làm đây!” như Donald
Trump đang làm.
Trong
bài diễn văn nhậm chức cũng như trong các sắc lệnh vừa được ký kết, chúng ta
không thấy Donald Trump đề cập đến các chính sách lớn của nước Mỹ như kế hoạch
xây dựng và phát triển quốc gia, chính sách an ninh quốc phòng, chính sách bang
giao quốc tế, chính sách mậu dịch quốc tế…, ông chỉ nghĩ đến các chuyện lặt vặt
hay đố kỵ và ông bắt đầu gặp những khó khăn về cả pháp lý lẫn chính trị với những
chuyện lặt vặt hay đố kỵ mà ông đang làm. Cho đến nay, có ba sắc lệnh đang gây
khó khăn cho Donald Trump hơn cả là sắc lệnh hủy bỏ Obamacare, sắc lệnh xây bức
tường và sắc lệnh về di trú. Hôm nay chúng tôi xin nói về vấn đề di trú.
Những phản ứng nặng nề
Hôm
27 tháng Giêng 2017 Tổng thống Trump ký đã sắc lệnh tạm thời không nhận người tị
nạn từ khắp nơi trên thế giới. Xin tóm lược như sau:
Nội
dung sắc lệnh di trú
–
Tạm dừng chương trình tiếp nhận người tị nạn vào Mỹ trong 120 ngày.
–
Cấm vô thời hạn đối với người tị nạn Syria.
–
Cấm công dân từ bảy quốc gia Hồi giáo là Iran, Iraq, Libya, Somalia, Sudan,
Syria và Yemen nhập cảnh vào Mỹ trong 90 ngày.
–
Hạn ngạch người tị nạn được ấn định cho năm 2017 là 50.000 người (thay vì
110.000 người như dưới thời Tổng thống Obama).
Bộ
Nội An cho biết công dân của bảy nước trên, kể cả đã có thẻ xanh ở Mỹ, vẫn phải
nộp hồ sơ xin xét duyệt lại để được chấp thuận cho phép đến Mỹ. Kết quả xét duyệt
sẽ tùy thuộc vào từng trường hợp chứ không có quy định nào có thể áp dụng chung
cho tất cả. Với những công dân hiện đang có thẻ xanh và chưa ra khỏi nước Mỹ,
đã được khuyến cáo phải đến lãnh sự quán thông báo trước khi rời Mỹ. Những
khách du lịch có hai quốc tịch, trong đó quốc tịch thứ hai thuộc một trong bảy
nước nói trên, cũng không được phép đến Mỹ.
Các phản ứng chống đối
Liên
Đoàn Tự Do Dân Sự Mỹ (ACLU) đã đệ đơn lên tòa liên bang khu vực Đông New York
xin tạm thời ngừng trục xuất những người có thị thực hoặc người tị nạn đang bị
mắc kẹt tại các sân bay Mỹ được ước tính có từ 100 người 200 người. Hôm 28
tháng Giêng 2017, Thẩm Phán Liên Bang Ann Donnelly đã ban hành phán quyết khẩn
cấp, tạm thời ngưng trục xuất những người đến từ bảy nước bị cấm nhập cảnh vào
Mỹ theo sắc lệnh mới ký. Phán quyết nói rằng sắc lệnh của Trump vi phạm các quyền
của họ được xét xử theo tiến trình luật định và bảo đảm công bằng được Hiến
Pháp Hoa Kỳ bảo vệ (violates their rights to Due Process and Equal Protection
guaranteed by the United States Constitution). Tiếp theo, các thẩm phán liên
bang tại Boston, Seattle… cũng đã ra phán quyết tương tự.
Ngày
29 tháng Giêng 2017 Bộ Trưởng Tư Pháp của 16 tiểu bang tại Hoa Kỳ đã ra thông
cáo chung lên án sắc lệnh về di trú vừa được tổng thống Mỹ Donald Trump ban
hành. Thông cáo cho biết sẽ «sử dụng mọi công cụ trong quyền hạn» để chống lại
sắc lệnh mà tổng thống đã ký hôm 27 tháng Giêng.
Gần
900 viên chức Bộ Ngoại Giao Mỹ đã ký một giác thư phản đối sắc lệnh của Tổng Thống
Donald Trump. Lá thư viết rằng lênh cấm của ông Trump sẽ không đạt mục đích bảo
vệ nước Mỹ trước tấn công khủng bố, và có thể có hại.
Ngày
30 tháng Giêng, bà quyền Bộ Trưởng Tư Pháp Sally Yates lên tiếng phê phán sắc lệnh
di trú mới của Donald Trump là bất hợp pháp. Bà liền bị thay thế bởi ông Dana
Boente, một phẩm phán liên bang tại Virginia, vì ông này không phản đối lệnh
đó.
Tổ
Chức Hợp Tác Hồi Giáo OCI, tập hợp 57 quốc gia, đã lên án sắc lệnh của ông
Trump, cho đây là một động thái chỉ có tác dụng kích động ý hướng cực đoan
trong thế giới Hồi Giáo, tạo cơ sở cho các hoạt động khủng bố. Ngoài các nước
trong khối Ả Rập – Hồi Giáo, từ Canada đến Anh, càng ngày càng có thêm nhiều tiếng
nói và hành động cụ thể phản đối sắc lệnh của Trump, nổi bật nhất là bản kiến
nghị với trên 1,7 triệu chữ ký đòi chính quyền Anh Quốc hủy bỏ chuyến công du cấp
nhà nước của tân tổng thống Trump. Ở Cannada, chính phủ loan báo vẫn cấp giấy tạm
trú cho tất cả những công dân bảy nước bị kẹt lại ở Canada vì sắc lệnh của ông
Trump.
Biện minh bằng ngụy biện
Hôm
29 tháng Giêng ông Trump viết trên Twitter: “Đất
nước chúng ta cần các biên giới vững mạnh và việc thẩm tra kỳ càng, ngay lúc
này. Nhìn xem những gì đang xảy ra khắp châu Âu, và trên toàn thế giới – một mớ
hỗn độn khủng khiếp”.
Tuy
nhiên, Thượng Nghị Sĩ John McCain lại cho rằng việc làm đó sẽ tạo cho Nhà Nước
Hồi Giáo có cơ hội để tuyên truyền. Thủ Tướng Canada Justin Trudeau cũng đã lên
Twitter nhắn tin: “Xin gửi lời đến những người chạy trốn khỏi sự đàn áp, khủng
bố và chiến tranh, người Canada sẽ chào đón quý vị, bất kể quý vị có đức tin
gì. Sự đa dạng là sức mạnh của chúng ta. Hoan nghênh quý vị đến với Canada của
chúng tôi”.
Lenh cam nhap canh cua
Trump lam chia re nguoi My hinh anh
Điều
3 của Công Ước Genève về người tỵ nạn năm 1951 cũng đã quy định: “Các quốc gia
thành viên Công Ước phải áp dụng các điều khoản của Công Ước đối với những người
tị nạn mà không có sự phân biệt đối xử về chủng tộc, tôn giáo hay nguồn gốc dân
tộc”.
Make America sick
again!
Mặc
dầu đã tuyên thệ nhận chức Tổng Thống Mỹ từ hôm 20 tháng Giêng 2017, cho đến
nay Donald Trump vẫn còn tưởng mình đang là giám đốc Trump Organization, ở đó
ông có thể làm bất cứ thứ gì, kể cả xử dụng tiểu xảo như khi kiếm phiếu. Khi đặt
bút ký vào sắc lệnh về di trú nói trên, Donald Trump tuyên bố: “We don’t want
them here” (Chúng tôi không muốn họ ở đây). Như vậy khi hành động, Donald không
cần biết Hiến Pháp và luật pháp Hoa Kỳ đã quy định như thế nào, và vẫn tiếp tục
coi “điều tao muốn là luật” hay “miệng tao là luật”. Rõ ràng là ông đang bắt
chước Ban Bí Thư Chánh Pháp của Trung Quốc, khẳng định: “Môi trên của tao là trời,
môi dưới là đất, tao chính là pháp luật…”
Các
luật gia nói rằng chỉ cần căn cứ vào Đạo Luật Di Trú và Quốc Tịch năm 1965 cũng
đủ để thách thức Donald Trump tại tòa, vì trong đó đã quy định rõ rằng không ai
“bị phân biệt trong việc cấp thị thực di trú vì chủng tộc, giới tính, quốc tịch,
nơi sinh hoặc nơi cư trú”.
Trong
sắc lệnh, Donald Trump viện dẫn ra luật di trú năm 1952 cho phép tổng thống được
tạm thời cấm người vào Mỹ khi xem có hại cho lợi ích quốc gia để chứng minh
mình có quyền. Nhưng luật này đã bị Đạo Luật Di Trú và Quốc Tịch 1965 hủy bỏ.
Điều này cũng cho thấy đám “cố vấn” hay tùy tùng của Donald Trump là những người
thiếu tư cách và lương tri, cứ chiều theo ý Donald Trump, soạn thảo những văn
kiện mà họ biết là vi hiến và vi luật. Họ là hạng người nào?
Là
một người chẳng có chút hiểu biết hay kinh nghiệm gì về chính trị và lãnh đạo
quốc gia, lại có đầu óc thiển cận, đố kỵ và thích xử dụng tiểu xảo, Donald
Trump sẽ đưa nước Mỹ đi về đâu? Thượng nghị sĩ Chuck Schumer, Trưởng Khối Dân
Chủ tại Thượng Viện, đã nói: GOP wants to ‘Make America sick again’ (Đảng Cộng
Hòa muốn làm cho nước Mỹ ốm yếu trở lại).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét