Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

MỜI ĐỌC TIẾP THƠ NỐI VẦN TRÊN Blog LSQL 10 NĂM TRƯỚC (1/2008)

Giao diện trang bìa Blog "luson.quelam" Yahoo!360 (24/10/2007)

Blog "lusonquelam.blogspot" (Từ 22/12/2012)

Từ trái qua phải, trên xuống dưới: Thế Long, Ngọc Trâm. Trương Trác, Lệ Thủy, Thanh Mai, Nguyệt Ánh, Tiền Hoàn, Công Lý, Hoàng Thắng ( đã mất), Phạm Kiên, Nhật Lệ, Hữu Hùng, Minh Đức, Như Thanh, Trọng Phú, Đỗ Đồng, Bích Hạnh, Chiến Thắng (Đã mất), Mai Tâm ( Đã mất), Quang Trung, Nguyên Hân, Hồng Phương, Đăng Sinh, Nữ Hiếu, Đặng(Giang), Kim Lân, Công Kỳ, Bích Ngân.

Tien Hoan
Tôi xin đề suất một phương án nối tiếp bài vè trên:
Ánh, Trâm, Hoàn định bàn lùi
Thanh Mai vừa đến, dậy mùi mắm tôm
Cả hội nước dãi cùng tuôn
Dắt nhau bay thẳng tới luôn Cầu Ngà.

Monday January 14, 2008 - 09:32pm (ICT)
Thanh Mai
Gặp hội thịt chó lớp ta
Gọi thêm vài kí bê ra chén cùng
Còn thiếu mấy cụ: Quang Trung
Cụ Long, Cụ Phú, cụ Hùng, Cụ Hân
Các cụ đừng có lần khân
Mau vào xin vợ nhanh chân mà chuồn!
Các phu nhân chớ có buồn
Cụ ông đánh chén vẫn luôn nhớ nhà
Các cụ bà có hơi già
Nhưng khi say rượu tưởng là nàng tiên!

Tuesday January 15, 2008 - 12:23am (ICT)
nhuthanh
(Các cụ nối dọc em xin nối ngang để lấy vận)
Dắt nhau bay thẳng tới luôn cầu ngà.
Ba em đi chợ đường xa,
Vừa đi vừa lâý bánh đa che ...đầu,
Đi gì mà cũng hơi lâu,
Bánh đa ăn hết làm sao mà về
Ba em bàn chuyện nhỏ to
Nhờ trưởng bờ lốc mượn ô[ ô che đầu, hoặc ô tô] đi cùng...
( Theo điệu ca daoVN .mời các cụ nối tiếp)

Tuesday January 15, 2008 - 03:00am (ICT)
Nguyen Ngoc Tram
Giữa đường gặp cụ Hữu Hùng:
"Nhanh lên lạc lối, Quang Trung đang chờ!"
Tiếng cười tiếng nói hơ hơ,
Tóc đen tóc trắng phởn phơ khắp phòng,
Ba bà e lệ vào trong:
"Eo ơi, thịt chó... em không..., đừng mời!"
Nói xong liền biết lỡ lời...
Các ông nghe được liền xơi sạch bàn!

Tuesday January 15, 2008 - 07:09am (ICT)
Thanh Mai
Cụ Trâm đừng có thở than
Thịt chó là món trời ban cho người
Ăn rồi có sức mà cười
Cụ đừng có nói: "eo ơi" làm gì!
Thấy ngon cụ lại tì tì
Sơi ngay mấy đĩa việc chi ngại ngùng.

Tuesday January 15, 2008 - 08:37am (ICT)
Calathau
(Nối vần cụ Ngọc Trâm)
Nửa đêm tiệc Chó mới tàn
giở say giở tỉnh như ngan sổng chuồng !
Ông nhầm chỗ, Bà lộn buồng
Bang trưởng + Hội trưởng nhốt luôn 1 phòng (?)
Mai Tâm thì trấn góc trong
Góc ngoài cắt cử Ngọc Bong canh chừng .
Các Ông thì ngáy tưng bừng
Các Bà cưỡi gió 9 từng mây xanh
2 tay chắp đít lượn quanh
Khoa Phi giương súng rất oanh liệt ...nhìn (!)

Monday January 14, 2008 - 08:54pm (EST)
Tien Hoan
(Nối vần cụ Calathau) 
Khoa Phi dương súng rất oanh liệt... nhìn...
Phạm Kiên nhìn thấy không tin
Lớp mình sao lại hóa điên thế này?
Di động sẵn có trong tay
Điều ngay Hoàng Thắng đưa Mai về nhà
Ngọc Trâm, Nguyệt Ánh thì là
Phú Kính vội vã bay ra đón về
Nữ Hiếu vẫn cứ đề huề
Oai nghiêm như chẳng có gì xẩy ra
Tiến Hoàn thì khóc oa oa
Cho tôi theo với, về nhà mau mau!
Các ông ở lại đằng sau
Cụ Hân lại bảo làm chầu nữa đi!
Quang Trung say bí tỉ ti
Thế Long ngồi gắp cho gì cũng ăn.
Như Thanh bên Tiệp cằn nhằn
Bọn mày nhớ để một phần cho tao
Băng Ngạn cứ chén ào ào
Kim Minh lẩm bẩm làm sao bây giờ?
Bọn bay cẩn thận kẻo mà
Có ngày mất mật như ta thì buồn!...

Tuesday January 15, 2008 - 10:09am (ICT)
Thanh Mai
Cụ Trung bốc phét khó tin!
Cụ Phi " súng gẫy" còn " nhìn" được sao?
Ca-ve có rước cụ vào
Cụ cũng đành chịu " xin chào" chạy ngay!
Các cụ nửa tỉnh nửa say
Cứ tưởng mình vẫn như ngày thanh xuân!
Đến khi tỉnh rượu dần dần
Các cụ mới hiểu không cần "món kia" (!)

Tuesday January 15, 2008 - 10:29am (ICT)
Tien Hoan
(Tiếp phần trên)
...Có ngày mất mật như ta thì buồn!...
Mai Tâm say khướt phán luôn:
Bọn bay chớ đánh bài chuồn đấy nha.
Tiến Thành tổng kết rằng là:
Lần này "xui" nhất trong ba năm trời!("xui" hay là "vui" các cụ nghe không rõ!)

Tuesday January 15, 2008 - 10:34am (ICT)
Calathau
( Nối với cụ Thanh Mai)
Mấy cha mồm mép tía lia
Muốn cho nói thật đổ bia vào mồm
Lại thêm thịt Rắn thịt Chồn
Ba ba , Ngẩu Pín là phun ra liền !
Chớ tin "đi chợ hết tiền"
Mà chê đạn lép, nửa viên chẳng còn !!!

Tuesday January 15, 2008 - 12:19am (EST)
Tien Hoan
........... nửa viên chẳng còn!!!
Thôi thôi, chuyện đã hòm hòm,
Tôi xin mạn phép mau chuồn khỏi đây
Kẻo mà lại bị vạ lây....

Tuesday January 15, 2008 - 12:33pm (ICT)
Thanh Mai
Kẻo mà lại bị vạ lây...
Thôi,tôi cũng chẳng cãi trầy cãi cối
Cụ ăn nhiều thứ bổ rồi
Lại thêm thuốc kích... thì tôi đầu hàng!

Wednesday January 16, 2008 - 06:52am (ICT)
Luson.Quelam
Không ngờ cuộc thi " Làm thơ hội đồng" lại được các cụ hưổng ứng rầm rộ đến thế. Nhất là các cụ bà, rất máu khi bàn đến món Mộc tồn và các chuyện không tiện nói khác ! Ban Điều hành chúng tôi vì lo sợ bị sấp mạng ( vì quá tải thơ thịt cầy) nên tạm "đóng cửa" ở đây. Tuy vậy qua đây cũng thấy khả năng hài hước của các cụ còn dồi dào lắm. Điều này chứng tỏ các cụ còn phong độ và rất yêu đời . Xin biểu dương cụ Tiến Hoàn có sáng kiến "khơi mào" vụ này và mong rằng sẽ có nhiều cụ đề xuất sáng kiến làm cho Nhật ký mạng (Blog) của Lớp ta ngày càng phong phú về đề tài, hấp dẫn về hình thức thể hiện. Để ghi nhận "thành tích" của 3 cây bút trào lộng của Lớp là cụ Tiến Hoàn, Thanh Mai,Ngọc Trâm đề nghị các cụ đến cụ Mai Tâm nhận vé đi dự tiệc Cầu Ngà ( Nhớ mặc trang phục dạ hội vì có khiêu vũ ). Riêng cụ Như Thanh vì ở nước ngoài nên Hội TCCN sẽ đóng hộp đủ 7 món + mắm tôm sạch gửi qua đường Hàng không sang cho cụ !

Wednesday January 16, 2008 - 08:27am (ICT)
Tien Hoan
Xin bổ sung thêm vào ý kiến của BDH: Đợt này có một thắng lợi nữa là thơ của mọi người đã khiến cụ Trâm ngứa ngáy cũng phải nhả thơ trào phúng của mình ra. Cụ cứ giữ trong tủ mãi. Còn nói lừa chúng tôi là cụ hổng biết làm thơ!

Wednesday January 16, 2008 - 09:13am (ICT)
Thanh Mai
Đặc biệt biểu dương cụ Quang Trung đã chiến đấu rất oanh lịêt với các cụ bà, đã đánh gục đối phương bằng các món ăn tuyệt vời!!!

Wednesday January 16, 2008 - 01:05pm (ICT)
Nguyen Ngoc Tram
Cảm ơn BĐH và cụ Tiến Hoàn có lời động viên tôi, lại còn cho cả vé đi Cầu Ngà nữa. Lần này tôi cũng cố gắng đua đòi các cụ, tập tọng làm thơ, nhưng hai cụ bà Hoàn, Mai chạy nhanh quá, em theo không kịp. Nghĩ mãi từ lời phê bình đanh thép của cụ Thanh Mai em chợt ngộ ra, các cụ khỏe là do đi Cầu Ngà nhiều rồi, em sẽ cố chạy theo nhé.

Wednesday January 16, 2008 - 03:39pm (ICT)
Diachuoansai
Chỉ thế thôi à?Thỉnh thoảng tôi lại mở chuyên mục này ra coi, xem có gì mới không. Nhưng buồn quá. Có mở bài, rồi thì thân bài rôm rả, còn cái kết luận đâu? Số phận các nhân vật chinh của chúng ta sẽ thế nào? Tôi buồn, tôi bực, rồi tôi tức mình gõ ào vào đây cái kết cục là sự chia ly mùi mẫn giữa các nhân vật chính giống như sự chia ly của Lan & Điệp.
Hôm sau mới biết tay nhau:
Mồm nôn trôn tháo chạy mau nhà cầu.
Gia đình lo lắng buồn rầu,
Lô phôn cấp cứu đưa vào khoa Lây.
Kể từ hôm đó đến nay
Tính ra cũng đã trong ngoài tuần trăng.
Tiền thì tốn, bệnh thì mang,
Hỏi rằng: "Thịt chó ông ham nỗi gì?"
Giọng ông đau đớn lâm ly:
"Tôi đây suýt chết chỉ vì cái ăn,
Từ nay tôi sẽ ăn năn
(.....) ăn thịt chó, (.....)mần khoản kia".
Xin Quý Bạn đọc lựa chọn những từ cho sau đây điền vào chỗ trống trong câu trên theo ý thích của mình: vẫn / cứ / chẳng /thôi / không.

Thursday January 17, 2008 - 09:23am (ICT)
Tiến Hoàn
Các từ này khi điền phải tính theo lứa tuổi, sỏ thích, hoàn cảnh không gian và thời gian cụ thể của từng cá nhân. Tôi đã thăm dò ý kiến trên 90% (phần trăm) dân số blog ta thì thấy rằng:
1/ Đối với lứa tuổi 80 trở lên:
- (Mũi) ăn thịt chó, (mắt) mần khoản kia.
2/ Đối với lứa tuổi "hoài" xuân như phần lớn các vị trong hội TC nêu trên của chúng ta thì:
- chỉ có hai từ "vẫn" "vẫn" và "cứ" "cứ" là hợp nhất.

Thursday January 17, 2008 - 11:50am (ICT)
Luson.Quelam
"Tình chỉ đẹp khi tình dang dở", có 1 bài nhạc sến đã viết như thế ! Vậy thì hãy để Trường ca về "3 bà đi hội Cầu Ngà" tạm dừng chân ở đây ! Còn về số phận của các quý ông quý bà được nhắc đến trong "trường ca vè" này thì mỗi người sẽ có 1 hướng giải quyết khác nhau. Sự sáng tạo là bất tận mà ! Tỷ như kết của diachuoansai cũng là 1 cách, nhưng lại theo xu hướng gọi xe cấp cứu đưa các Hội viên đến Bệnh viện chữa trị tiêu chảy cấp ! Trong khi Calathau lại muốn khai thác những tình huống "bi hài" của đêm Dạ Hội Cầu Ngà thì sao ? Chúng ta cùng chờ BĐH sẽ trở lại đề tài này vào 1 thời gian thích hợp vậy !

Thursday January 17, 2008 - 11:51am (ICT)
Thanh Mai
Cụ Diach này khôn thật! Tưởng cụ đứng ngoài cuộc hóa ra cụ chờ tan cuộc cụ mới mò đến. Cụ đe dọa mọi người để đánh lẻ một mình cho đỡ tốn! Mọi người đều biết cụ vẫn ăn thịt chó cứ mần khoản kia!!!

Thursday January 17, 2008 - 11:53am (ICT)
Thanh Mai
Thật là bất ngờ! Hôm nay tôi nhận được một cú điện thoại hỏi tôi về tình hình của cụ Phi : “K Phi bị gẫy có nghiêm trọng không?” Làm tôi cười phá lên. Tôi phải giải thích là tôi chỉ muốn nói ngược lại với cụ Qtrung để làm thơ cãi nhau cho vui thôi. Bạn ấy nói: “Thế mà mình lại tưởng KPhi bị tai nạn…”. Cụ Phi bị gẫy thật thì ai dám mang ra mà đùa. Ngược lại, cụ ấy đã từng làm “ vua xứ Mèo” có đủ mọi thứ quý hiếm bồi bổ sức khỏe cho cụ nên tôi tin là “ máy móc” của cụ ấy vẫn còn tốt và không bị tai nạn gì đến nỗi bị gẫy! Tôi cũng xin lỗi cụ Phi nếu cụ cho đùa như thế là thất lễ.

Thursday January 17, 2008 - 12:02pm (ICT)
Diachuoansai
Tôi có khôn khéo gì đâu, có đứng ngoài đâu. Chỉ tham gia 1/2 đó thôi: đọc. Đọc coi người ta "vẽ" mình thế nào. Này nhé:
"Quang Trung say bí tỉ ti,
Thế Long ngồi gắp cho gì cũng ăn"!
Tôi là 1 trong 5 thành viên sáng lập Hội, chẳng lẽ lại tự hoạ mình.
Nhưng rồi đến cái khi BĐH tỏ ra nửa đời nửa đoạn như ... tuột xích giữa đường thì tôi chịu hết nổi mới xổ ra cái đoạn kết sặc mùi ngành y, chứ trước có định xuất hiện đâu.Cứ như cái giọng hội viên thì phải ăn năn hối cải thực sự mà điền vào chỗ trống những từ phủ định (thôi, không, chẳng). Nhưng trong câu kết "mở" ấy các cụ bà đã hiểu chúng tôi mà điền những từ khẳng định (cứ, vẫn) làm chúng tôi phấn khởi quá!!
Tôi thoả mãn rồi. Tôi đi về đây. "Chai chen !"

Thursday January 17, 2008 - 04:40pm (ICT)
Kong Ly
Tôi mới ra nhập Hội Cầu Ngà, còn khá ngỡ ngàng, nhưng cũng rất lý thú! Vừa đi xa mấy hôm về, mở máy, liền thấy ngay mục "Thơ hội đồng ( Hay "Thơ nối vần") do cụ Tiến Hoàn phát động, thấy ngứa ngáy cũng mạo muội làm mấy câu tiếp vận của Thanh Mai góp vui cùng các cụ ....
Xa Hà Nội đã mấy đêm
Về nhà mò mẫm đọc liền một hơi
Mới hay 3 bà đi chơi
Cầu Ngà nhập hội để xơi ...thịt  Kầy
Vội vàng tìm lọ cay cay
Trẩn Thủy Biển tặng đem ngay ra mời
Đúng là sống được làm người
Không ăn thịt CHÓ thì đời ra MA
Phải không hả 3 cụ Ba ( Bà) ???
Ra Tết Kong Ly tới phiên chủ trì cuộc găp đầu năm của Hội Cầu Ngà. Xin hân hạnh mời 3 cụ Bà nhập cuộc chung vui .
Thời gian địa điểm xin liên hệ với cụ Mai Tâm !
---------------------------------------

( Nguyên bản comment của cụ Lý là loại văn bản cổ, không bỏ dấu, Calathau tôi vô phép đã lọ mọ gõ giúp cụ. Mong cụ đánh cho chữ "Đại xá" ! ...). 11 Dec -2017

Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

TÂM THƯ CỦA CỰU HS CHUYÊN TOÁN (SPHN) GỬI TS ĐOÀN HƯƠNG VỀ CẢI TIẾN TIẾNG VIỆT

December 5, 2017 
Thời gian qua các tầng lớp nhân dân cả nước xôn xao dậy sóng trước thông tin liên quan đến đề xuất cải tiến chữ Quốc ngữ mà Tiên sĩ Bùi Hiền giới thiệu với công chúng. Nhận định chung của dư luận là không đồng tình về việc cải tiến, thay đổi chữ Quốc ngữ, đồng thời đánh giá mô hình cải tiến chữ viết của GS Bùi Hiền là bất hợp lý, hết sức xa lạ, nếu áp dụng có nguy cơ làm đảo lộn đời sống văn hóa và sự ổn định của đất nước
Lớp chuyên toán K41 chuyên SPHN 

Nguyễn Thế Anh (Bìa trái) tác giả bài viết này
Tuy nhiên cũng có những ý kiến bênh vực công trình của GS Bùi Hiền. Trên một chương trình phỏng vấn tuyền hình quốc gia về vấn đề liên quan, tiến sĩ Đoàn Hương đã đưa ra những lời lẽ nặng nề đối với mạng xã hội làm cho cộng động mạng ở Viêt Nam bị tổn thương, như: “Quan trọng ở đây là gì, là ủng hộ cái mới. Còn xin lỗi, ngày xưa Galileo Galilei cũng bị gọi là điên rồ khi nói trái đất quay vì lúc ấy cả thế giới nghĩ rằng trái đất đứng yên. Người ta còn định đem Galilei lên dàn hỏa thiêu. Khi một ý tưởng mới ra đời, trước hết phải suy ngẫm, nhìn nhận nó bằng con mắt khoa học, đây là một công trình khoa học cho nên phải có ý kiến của các nhà khoa học chứ không phải là đám quần chúng không hiểu gì cứ ào ào vào ném đá…”

Để có đóng góp thêm ý kiến với dư luận sự kiện trên chúng tôi xin đăng nguyên văn bức thư ngỏ của một cựu học sinh chuyên Toán sư phạm Hà Nội- Nguyễn Thế Anh, hiện anh đang là Giám đốc tập đoàn xây dựng Nội Thất Huy Hoàng hàng đầu Việt Nam, thu nhập mỗi tháng hàng chục tỷ đồng: 
Dưới đây là bài viết:
“Thưa chị, dù có căm căm ghét mạng xã hội đến bao nhiêu và dù chị đã không chỉ một lần đăng đàn để chê trách mạng xẫ hội đã chạm đến sự tôn nghiêm của chị, thì chị và tôi cũng như cả loài người đều đang tồn tại trong một giai đoạn hết sức đặc biệt, gọi là thời đại thông tin. Tốt hay xấu, muốn hay không thì thực tế đó không thể đảo ngược.
Trong thời đại ấy, mỗi con người đều cần phải rèn cho mình những kỹ năng để làm con người bình thường, đặc biệt là đối với trí thức như chị và tôi: Đó là không bao giờ được vội vàng đổ lỗi cho người khác mà tự chịu trách nhiệm trước việc làm của mình trước công luận, đặc biệt là phải thận trọng lắng nghe dư luận. Bất cứ ai, từ trẻ đến già, ở cương vị nào cũng vậy, đều phải học và rèn kỹ năng ứng xử với truyền thông để khi gặp chuyện không may vẫn có khả năng toàn vẹn. Biết kiềm chế và im lặng, thưa chị đó cũng là một sản phẩm cao cấp của con người hiện đại, đôi khi cần đến bản lĩnh, sáng suốt và can đảm.
Tại cuộc phỏng vấn vừa qua với truyền hình, chị và anh Bùi Hiền đã để lộ ra một số nhược điểm rất to lớn, để lại tiếng xấu cho giới khoa học Việt Nam. Đó là bộ lộ tính chủ quan, tự cao tự mãn và thói vô trách nhiệm. Việc chị đem “thầy Bùi Hiền” so sánh với Galilei là không thể chấp nhận, xứng đáng bị phê bình là hành động cuồng ngôn và vô lễ với nền khoa học của loài người. Còn việc đem một đề tài, mà anh Bùi Hiền đã thừa nhận chưa hoàn thành, “chưa được hội đồng khoa học” đánh giá kết luận, cũng “chưa được các bộ ngành” phê duyệt chủ trương (như chị đã thông báo) ra công bố với đại chúng là một việc làm liều lĩnh, vội vàng, cẩu thả không thể tha thứ. Vì chưa hoàn chỉnh và hiển nhiên là còn khiếm khuyết nên ý tưởng của tác giả Bùi Hiền bị cộng đồng phát hiện nhược điểm, chê trách thì có gì lạ? Bởi vậy không thể trách cứ và mắng nhiếc người dân mà phải chê trách cách làm vội vàng, cẩu thả của chính tác giả.
Bản thân tôi rất coi trọng khía cạnh thẩm mỹ của sự vật, nhất là đối với sản phẩm văn hóa. Đưa ra một mô thức chữ viết mà người đương thời, dù chỉ là cảm nhận bằng trực giác đều nhận thấy vô cùng xa lạ mà chính chị cũng thừa nhận là chị chẳng hiểu gì, nên phải đi học lại từ lớp 1. Cấu trúc ngôn ngữ viết hoàn toàn tách khỏi các quy luật chữ La-tinh truyền thống của nhiều quốc gia, thậm chí rất xấu xí so với tiếng Anh ngữ, Pháp ngữ, tiếng Đức… Không những thế cấu tạo lối ghép âm còn gây ấn tượng phản cảm bởi những hình tướng gợi đến những khái niệm tục tĩu, gây cười như người dân đã và đang cảnh báo. Mô hình chữ viết này không thể gọi là “cải tiến” mà là một cuộc thay đổi căn bảnhướng đến việc làm đảo lộn ngôn ngữ của người Việt Nam, bỏ qua mọi sự kế thừa chữ viết truyền thống đã có lịch sử hơn 400 năm, là một trong những nguyên tắc sống còn mà quốc gia nào cũng đang tôn trọng trong các hoạt động nghiên cứu và ứng dụng.
Một sản phẩm như vậy, giả sử có nội hàm khoa học thì vẫn đáng bị đánh giá là thiển cận, viển vông xa rời thực tế, không thể khả thi, thiếu thông thái, thiếu tầm nhìn văn hóa, thậm chí là thiếu chín chắn về chính trị.
Với chữ quốc ngữ hiện hành có thể khẳng định hầu hết những ai đang sử dụng chữ la tinh trên thế giới đều có khả năng đánh vần và phát âm khá chính xác các cụm từ tiếng Việt phổ thông. Nhưng điều này là không thể nào xảy ra khi họ tiếp cận với bộ chữ cái do anh Bùi Hiền sáng tạo.
Tác giả bìa trái

Tên tôi là Thế Anh. Bất kỳ người nước ngoài nào cũng có thể đánh vần và phát âm gần đúng với tên gọi của tôi. Nhưng nếu được viết theo font chữ của anh Bùi Hiền thì tên của tôi sẽ là “T’e An’”. Tôi bảo đảm rằng 100% thiên hạ trên hành tinh này sẽ không thể nào đánh vần và phát âm đúng theo ngữ âm La tinh tên của tôi mà sẽ xướng tên tôi bằng một âm Hoa ngữ để cuối cùng sẽ kết luận tôi là một người Trung Hoa – “Tieu An” (!)
Những ví dụ tương tự được đưa ra vô vàn trên mạng xã hội, các nhà chuyên môn xin đừng gọi đó là “ném đá”, mà nên coi đây là sự phản biện của người dân, nên khiêm tốn tham khảo và tiếp thu.
Với cách làm đó, anh Bùi Hiền đã vạch sẵn một con đường để đưa chữ Việt và cả tiếng Việt tách ra khỏi cộng đồng ngôn ngữ thế giới, không những biệt lập với thế giới mà còn làm cho nó có một màu sắc lệ thuộc. Cái đó không thể gọi là công, mà là tội.
Là một nhà khoa học, nhưng anh Bùi Hiền chỉ mới đưa ra một vài tiện ích hữu dụng nếu thực hiện cải cách ngôn ngữ theo cách của anh, đó là quốc dân sẽ tiết kiệm được 31/38 chữ cái hiện hành, tiết kiệm được 8% giấy viết cho quốc gia. Nhưng vô tình hoặc hữu ý anh đã bỏ qua việc cảnh báo cho toàn dân biết rằng rằng việc này sẽ kéo theo hàng TRĂM NGHÌN THỨ HỆ LỤY, LÃNG PHÍ KHÔNG BỜ BẾN VỀ THỜI GIAN VÀ TIỀN BẠC CỦA QUỐC GIA, CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM, từ lĩnh vực hành chính, khoa học, văn hóa, giáo dục, thông tin, truyền thông cùng với hàng trăm nghìn tỷ công quỹ để biên dich, cập nhật, để duy trì toàn bộ kho tàng thông tin quốc gia trong trăm năm qua.
GS Hà Minh Đức (Bìa trái) thầy dậy bà Đoàn Hương- ảnh ghép

Điều này nói lên rằng dù là một đề án khoa học, nhưng việc đề xướng nó như một đề án cải cách thì mới chỉ dừng lại ở mức độ khoa học hình thức, thiếu thực tế, thiếu trách nhiệm. Nhân dân phát hiện ra những sơ hở, phản biện, phê phán là hoàn toàn đúng và có cơ sở do đó nên tiếp thu.
Ngoài ra, căn cứ kinh nghiệm về hiệu ứng tiêu cực mang tính xã hội học, căn cứ và nỗi lo âu của nhiều người, đặc biệt là các bậc phụ huynh, tôi xin cảnh báo rất có thể sẽ sớm xuất hiện một đòng “văn chương lạ” phản văn hóa, một dòng tiếu lâm, một hệ tiếng lóng dùng để cợt nhả, chế nhạo, chửi bới tục tĩu được hình thành trên nền chữ viết của anh Bùi Hiền – giống như những gì đang diễn ra ồ ạt hiện nay mà chính anh Bùi Hiển đang chứng kiến và phải thừa nhận. Hiện tượng này sẽ hình thành như một chất gây nghiện, một căn bệnh khó chữa, phát triển đến mức sẽ làm rối loạn chữ quốc ngữ trong một bộ phận công chúng đông đảo, đặc biệt trong thanh thiếu niên. Tôi hy vọng điềm xấu này sẽ không trở thành hiện thực như một căn bệnh nan y khiến anh Bùi Hiền rồi đây sẽ bị người Việt Nam so sánh anh với Herostratos – “Kẻ đốt đền”, kẻ phá hoại các thành quả văn hóa mà lịch sử từng biết đến.
Về nguyên nhân phản ứng gay gắt của dư luận, tôi nghĩ rằng trong những năm qua, ngoài việc các nhà ngôn ngữ luôn loay hoay với những mục tiêu mang tính cầu toàn, tôi chưa thấy một cơ quan nào, lĩnh vực hoạt động nào của xã hội, từ văn hóa, giáo dục đến hành chính quốc gia đưa ra lời phàn nàn về sự bất hợp lý của chữ Việt quốc ngữ. Còn chúng tôi, đi tới nước nào, ở diễn đàn quốc tế nào cũng khoe với thế giới bằng niềm tự hào to lớn rằng Việt Nam là đất nước có phong trào bình dân học vụ do Bác Hồ khởi xướng, là đất nước tiên phong xóa xong nạn mù chữ.
Bởi vậy, sự xuất hiện đề tài khoa học của anh Bùi Hiền vào thời điểm hiện nay, đối với đại chúng là quá bất ngờ và đột ngột, đột ngột đến mức dẫn đến phản ứng phòng vệ. Bản thân tôi và một sô bạn bè đã đón nhận thông tin này trong nỗi hoang mang vì không rõ nguyên cớ, đều trải nghiệm cảm giác bối rối lo âu như thể nghe tin đất nước đang lâm nguy và các giá trị cuộc đời sắp có nguy cơ bị đảo lộn.
Xin đừng gọi đó là sức ỳ, là “thói quen khó thay đổi” như chị và anh Bùi Hiền đã mỉa mai. Từ sâu lắng, những điều này đều bắt nguồn từ những góc khuất thiêng liêng của tình cảm, tiềm ẩn trong mỗi con dân nước Việt, liên quan đến truyền thống và những giá trị văn hóa căn bản, của lòng tự tôn của mỗi công dân Việt Nam mà trong đó chữ viết là một thứ thiêng liêng cho nên không thể chỉ dừng lại trong một khái niệm là một đề tài khoa học và được coi đó là công việc riêng, đặc quyền riêng của cái gọi là “hội đồng khoa học” nào đó.

Đã đến lúc chúng ta cần nhận ra một kết cục rằng, việc cải tiến chữ viết quốc ngữ là chưa phù hợp với tình hình và các nhiệm vụ của đất nước, chưa phù hợp với lòng dân, đặc biệt trong bối cảnh ngôn ngữ, chữ viết Việt Nam đang cần giữ vị trí như nhân tố quan trọng góp phần khẳng định sự ổn định và tính độc lập của đất nước trong tình hình quốc tế hiện nay
Và cuối cùng, thưa chị Đoàn Hương, phải thừa nhận rằng nhân dân ta rất tinh tường, rất sáng suốt và cũng có ý thức cảnh giác cao độ khi họ bị đặt trước các vấn đề to lớn nhạy cảm của quốc gia, cho dù cái mà họ đối diện gọi là “khoa học cao siêu”.
Lịch sử cũng cho thấy không riêng gì dân tộc Việt Nam mà cả nhân loại đều đã quá quen thuộc với những suy đồi, biến tướng của những cái bất thường và bất ngờ, nhiều lần chứng kiến thế cuộc bị xoay vần bởi những thứ thoạt tiên cứ tưởng chỉ là ngô nghê và nghịch lý, trong đó có cả lĩnh vực khoa học.
Thưa chị, không phải cứ hễ là “nghiên cứu”, cứ là “ý tưởng mới” đều xứng đáng được gọi là phụng sự tiến bộ và phát triển. Khoa học cũng không phải là pháo đài bất khả xâm phạm. Cuộc sống này vốn từ ngàn xưa cho đến tận hôm nay vẫn luôn luôn là cuộc cọ xát sinh tử giữa Thiện và Ác. Một nửa thế giới đứng bên này là Thiện và bên kia là Ác, cả hai đều đang sử dụng những cái gọi là “nghiên cứu” và “ý tưởng mới”, đều nhân danh khoa học để giành giật và đối chọi, thưa chị.
Cũng đừng quên rằng từng có những nhà khoa học tạo nên chất độc giúp Hít-le giết chết hàng chục triệu sinh sinh linh vô tội tại các trại tập trung ở Bukhenvan và Auschiwitz. Cũng có những nhà nghiên cứu rất thông thái đang tạo ra các các căn bệnh chết người, đơn giản là để… bán thuốc, để chế ra siêu vũ khí hủy diệt hàng loạt phục vụ các mục đích diệt chủng, chống lại văn minh, tiến bộ.
Và đừng quên rằng không ai khác, cũng chính là các nhà khoa học đã tạo ra chất độc màu da cam, đang chế ra các chất vỗ béo, các loại thuốc kích thích tăng trưởng để đầu độc người dân Việt Nam.
Bởi vậy, cùng một thế hệ với chị, chúng ta không nên quên câu chuyện về Julius Fucik, một chiến sĩ chống chủ nghĩa phát xít, trước giờ phút bước lên giá treo cổ của Hít-le, Ông đã gửi lại lời nhắn nhủ cuối cùng với hậu thế: 
HỠI NHÂN LOẠI, XIN HÃY CẢNH GIÁC!
Xin chúc chị gặp nhiều may mắn.
Hà Nội, ngày 04-12-2017
Nguyễn Thế Anh cựu học sinh chuyên Toán K41 Chuyên Sư phạm Hà Nội
---------------------------------

Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

MỞ LẠI BLOG CŨ LÀNG TA: TẠI SAO CÓ THƠ "NỐI VẦN"

Vào trung tuần tháng giêng năm 2008, tức là chỉ sau vài tháng Hội K5 chúng ta "Chơi Yahoo!Blog ", một hôm Mõ Calathau được phó Mõ Nguyên Hân gửi cho xem bức ảnh 3 nữ (lão) Bloggers Tiến Hoàn, Ngọc Trâm, Nguyệt Ánh đang dán mắt vào màn hình Vi tính, hổng biết coi cái "giống" gì mà rất có vẻ ..."Khoái tỉ" (Từ của Nguyên Hân thường hay dùng thời "Rừng Quế Nở Hoa"). Hỏi Phó Mõ: họ cười cái gì vậy? Nguyên Hân bảo , chịu ! Nhưng chắc chắn đang mở Blog luson.quelam ! Hồi ấy trình độ vi tính, nhất là các thủ thuật về Blog của chúng ta còn rất ABC, ngoại trừ cụ Blogger Nguyệt Ánh. Có lẽ Nguyệt Ánh đang hướng dẫn cho 2 Blogger Tien Hoàn, Ngọc Trâm chiêu trò gì đây ....Bất chợt một "ý tưởng" hài hước lóe lên trong đầu Calathau ( lại có liên quan đến bữa cầy tơ "Cầu Ngà quán" ăn xả xui cuối năm có mặt khá nhiều "bóng hồng phái đẹp" Nghĩ là làm liền, Mõ đăng lại ảnh 3 cụ bà và chua bên dưới bằng 1 bài vè như sau :
Hình chụp lại trang Blog luson.quelam ngày 13/1/2008

Tien Hoan
Tôi xin đề suất một phương án nối tiếp bài vè trên:

Ánh, Trâm, Hoàn định bàn lùi
Thanh Mai vừa đến, dậy mùi mắm tôm -
Cả hội nước dãi cùng tuôn
Dắt nhau bay thẳng tới luôn Cầu Ngà.
Monday January 14, 2008 - 09:32pm (ICT)

Gặp hội thịt chó lớp ta
Gọi thêm vài kí bê ra chén cùng
Còn thiếu mấy cụ: Quang Trung
Cụ Long, Cụ Phú, cụ Hùng, Cụ Hân
Các cụ đừng có lần khân
Mau vào xin vợ nhanh chân mà chuồn!
Các phu nhân chớ có buồn
Cụ ông đánh chén vẫn luôn nhớ nhà
Các cụ bà có hơi già
Nhưng khi say rượu tưởng là nàng tiên!
Tuesday January 15, 2008 - 12:23am (ICT)
nhuthanh
(Từ CH SEC)
Các cụ nối dọc em xin nối ngang để lấy vận

Dắt nhau bay thẳng tới luôn cầu ngà.
Ba em đi chợ đường xa,
Vừa đi vừa lâý bánh đa che ...đầu,
Đi gì mà cũng hơi lâu,
Bánh đa ăn hết làm sao mà về
Ba em bàn chuyện nhỏ to
Nhờ trưởng bờ lốc mượn ô[ ô che đầu, hoặc ô tô] đi cùng...

(Theo điệu ca daoVN .mời các cụ nối tiếp}
Tuesday January 15, 2008 - 03:00am (ICT) 
-------------------------------------------
Số tiếp theo sẽ là "Thơ nối vần" của Blogger Ngọc Trâm và nhiều người khác nữa - Mời vào xem

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2017

GIỞ LẠI NHỮNG TRANG BLOG CỦA DÂN LÀNG TA

Sau 1 thời gian dài trục trặc đường truyền, tưởng như có 1 "thế lực đen tối" nào đó đã chặn đường vào Làng "luson.quelam.blogspot". Nhưng gần đây thì nhiều cụ đã thong dong vào ra mà chẳng cần phải vận nội công để "vượt tường lửa". Mõ Làng sẽ lục lại trong kho lưu trữ để các cụ "Ngược dòng ký ức" quay về với những kỷ niệm gần 10 năm trước chúng ta đã có 1 thời "chơi Blog" thật tưng bừng, đúng với tiêu trí đã đặt ra từ ban đầu : NHÂN VĂN-TRÍ TUẾ-HÀI HƯỚC !
MỜ ĐẦU xin kính mời chị Quế ( cô giáo của chúng ta), và các bạn đọc bài thơ sau đây của Blogger Ngọc Quế được post lên vào lúc 23g52 phút ngày 17/3/2012 ...

Giao diện trang đầu Blog của chị Quế thời kỳ Yahoo!Blog


 


Giao diện thời kỳ Blogspot (Hay là Blogbloger)