Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

TRĂN TRỞ SAU MỘT CHUYẾN ĐI THÚ VỊ

Ngọc Hùng
Dưới chân cột cở trên đỉnh cao Lũng Cú
Tôi vừa trải qua một chuyến đi kéo dài 10 ngày, (từ 08 đến 18/10), qua 8 tỉnh biên giới phía bắc đất nước.
Chuyến đi thật thú vị, nhất là tôi được lần đầu tiên đặt chân trên đỉnh cột cờ Lũng Cú- đỉnh đầu của bản đồ tổ quốc và được chiêm ngưỡng phong cảnh hùng vĩ đầy suy tư của dòng thác Bản Dốc diệu kỳ. Chuyến đi cũng là một thử nghiệm cho độ dẻo dai của bản thân tôi khi đã bước sang tuổi được gọi là “xưa nay hiếm”.
Nhưng chuyến đi cũng để lại không ít điều trăn trở.
Chuyến đi mang ý nghĩa “về nguồn” này đưa chúng tôi đến những địa danh lịch sử của cách mạng Việt Nam ở khu vực được gọi là “căn cứ địa của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp”. Trong khi các khu di tích lịch sử mang tầm quốc gia trọng đại, như Pác Bó, Tân Trào… khá khiêm nhường như bản chất thật của các di tích ấy, thì khu “di tích” Công An trung ương thời chống Pháp lại hoành tráng quá mức một cách gượng gạo và tự tạo. Gọi là khu di tích mà không có một di tích nào. Đó là một khu vực xây dựng bề thế, rộng mấy ha; gồm một tòa nhà “bảo tàng”, một quảng trường và một tượng đài trên đỉnh đồi cao cả trăm bậc thang bê tông! Toàn bộ khu “di tích” này toát lên một tâm thế phô trương rất tốn kém mà không có chút hồn lịch sử nào! Diện mạo của khu di tích CA trung ương này cho thấy sự thấp kém của người sắm vai trò “kiến trúc sư trưởng”; thấp kém cả về quan niệm về di tích, về trình độ thẩm mĩ và về giá trị lịch sử của kiến trúc. Nhưng chắc chắn có một tư duy không hề thấp kém, đó là tư duy trục lợi từ khoản đầu tư khủng cho một công trình mạo danh “tri ân lịch sử” này! Thất vọng! Tôi không hề chụp một ảnh nào của khu “di tích” rởm này!
Phút trầm tư bên thác Bản dốc
Tại các khu di tích đều có các nhà trưng bày các hình ảnh và hiện vật liên quan đến di tích, như một hình thức bảo tàng. Lạ thay, tất cả các hình ảnh được trưng bày đều không hề ghi rõ tác giả của bức ảnh, thời gian cũng như hoàn cảnh của tác phẩm nhiếp ảnh ấy. Có rất nhiều bức ảnh lặp đi lặp lại ở những khu di tích khác nhau, làm giảm tính độc đáo khác biệt giữa các di tích. Thật là tùy tiện khi di tích không ra di tích, bảo tàng không xứng bảo tàng mà triển lãm cũng chưa đáng gọi là triển lãm!
Tại nhiều khu di tích và các đền đài tưởng niệm, thường thấy rất nhiều cây “di tích” được trồng bởi các nhân vật cao cấp của hệ thống chính trị hiện tại, cả còn đương chức và nhiều người nay đã nghỉ hưu. Các cây ấy thường là loại “quý hiếm”, có ý nghĩa “tâm linh” hoặc “phong thủy” và thảy đều đắt tiền. Bên mỗi cây đều có những tấm bảng trang trọng, bằng đá tảng hoặc bê tông, ghi rõ họ tên, chức vụ đảng và chính quyền của người đã trồng cây ấy và ngày tháng năm được trồng. Nhưng ai cũng biết rằng các cây này đều do ngân sách đài thọ, chứ không phải tiền của các vị trồng cây chi ra. Việc trồng cây cũng diễn ra rất hình thức. Tôi dám cam đoan rằng nhiều vị không thể nhớ mình đã trồng bao nhiêu cây, ở những nơi nào? Bởi tất thảy đều là “của người phúc ta” cả!
Hà Nội, 21/10/2016.




Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

NHỮNG "VINASHIN" CỦA ĐINH LA THĂNG

(Cả nước cứu trợ bà con vùng lũ Quảng Bình - Hà Tĩnh được bao nhiêu mà trăm nghìn tỷ bọn tham nhũng đổ ra như nước).

Huy Đức.
Chiều 13-10-2016, Trần Đức Chính - PTGĐ Điện lực Dầu khí - đã được cơ quan điều tra "điểm danh"; Ninh Văn Quỳnh cũng đã phải trở về từ Mỹ... Danh sách các "yếu nhân" tập đoàn Dầu khí (PVN) liên quan tới tiền lại quả từ Oceanbank chắc chắn không dừng lại đó. Phanh phui bất cứ công ty "con, cháu" nào do Đinh La Thăng "đẻ" ra trong thời gian ông ta làm Chủ tịch PVN (1-2006 -- 9-2011) cũng đều tìm thấy những khoản trăm nghìn tỷ bị "ném qua cửa sổ". Sự thao túng ở tổng công ty Tài chánh Cổ phần Dầu khí (PVFC) lại còn tệ hơn nhưng có lẽ nhờ kịp xóa nhiều dấu vết nên chưa thấy thanh tra, điều tra thụ lý.
TỰ ĐẤU GIÁ MÌNH
Khi về Dầu Khí, Đinh La Thăng đã "cầm cờ tiên phong" biến Tổng công ty Dầu khí thành "tập đoàn kinh doanh đa ngành". Công ty Tài Chánh Dầu Khí được nâng cấp thành Tổng Công ty Tài Chánh Cổ phần Dầu Khí (PVFC) là nằm trong lộ trình tham vọng đó.
Tháng 6-2007, khi cổ phần hóa PVFC, Đinh La Thăng yêu cầu phải tạo ra "thắng lợi chính trị" ngay trong lần đấu giá cổ phần đầu tiên (IPO). Nhằm đạt được "mục tiêu chính trị" này, Đinh La Thăng đã phê duyệt một phương án lấy tiền của nhà nước đấu giá công ty nhà nước.
Theo phương án mà Hội đồng quản trị Tổng công ty Dầu khí lúc đó (do Đinh La Thăng làm Chủ tịch) phê chuẩn, công ty con PVFC đã dùng 500 tỷ "đẻ" ra công ty cháu PVFC Invest và rót 671 tỷ khác để PVFC Invest mua cổ phần công ty mẹ với giá đạt "mục tiêu chính trị"(70.000 đồng/cổ phiếu).
Theo Luật, PVFC chỉ được góp tối đa vào PVFC invest 11%. Nghị quyết của PVN phê duyệt cho PVFC góp 11% (55 tỷ đồng), đồng thời phê duyệt thêm cho cán bộ công nhân viên (CBCNV) góp 38% (190 tỷ đồng).
Trên thực tế, PVFC dùng tiền Nhà nước góp tới 295 tỷ đồng [Ngoài 55 tỷ đồng đứng tên trực tiếp, PVFC còn dùng 240 tỷ góp dưới dạng cho cá nhân (CBCNV) “ủy thác đầu tư trả chậm mua cổ phần PVFC Invest” - Bản chất là cho cá nhân vay trá hình không có tài sản bảo đảm].
Sau đó, bằng hàng loạt "hợp đồng ủy thác đầu tư", PVFC chuyển xuống cho PVFC Invest 671 tỷ, bao gồm các khoản: Chuyển trực tiếp 200 tỷ cho PVFC Invest; Chuyển thông qua công ty con khác, PVFC Land, 400 tỷ; Chuyển thông qua Công ty PV Inconess (PVFC là cổ đông lớn 30%) 71 tỷ.
Vì PVFC Invest cũng không thể dùng hết số tiền 671 tỷ này để mua cổ phần nên phải chuyển 510 tỷ cho CBCNV "vay" dưới dạng nhận ủy thác đầu tư để mua cổ phần với tỷ lệ 50-50 (CBCNV bỏ ra 50%, công ty cho "vay" 50%). Bằng cách này, PVFC Invest đã "thắng" 20 triệu cổ phần với giá 71.000 đồng trong đó có 14 triệu cổ phần do "CBCNV mua"(Sau cổ phần hóa, PVFC là một tổng công ty có vốn điều lệ 5000 tỷ, Tập đoàn PVN nắm 78%; như trên đã nói, 22% còn lại cũng chủ yếu được mua bằng tiền nhà nước).
MỸ KHÊ VN & 762,6 TỶ MỘT ĐI KHÔNG TRỞ LẠI
Năm 2007, sau khi ký với Quảng Ngãi thỏa thuận "hợp tác đầu tư và phát triển bền vững", Đinh La Thăng đã cho bỏ ra 100 tỷ mua lại dự án "du lịch biển Mỹ Khê" (Sơn Tịnh, Quảng Ngãi) từ tay công ty Idico dù công ty này chưa đầu tư gì kể từ khi được Quảng Ngãi "giao dự án". Trước đó, Đinh La Thăng giao cho PVFC lập ra công ty Mỹ Khê Việt Nam có vốn điều lệ trên giấy là 400 tỷ.
Cũng như PVFC Invest, Mỹ Khê Việt Nam đã sai luật ngay từ khi ra đời vì có tới 99,98% vốn ở Mỹ Khê VN được góp từ PVFC trong khi mức cho phép không quá 11% (thực góp 210,1 tỷ trong đó, PVFC góp 210 tỷ, hai cổ đông khác góp 100 triệu).
Mỹ Khê VN sau đó còn được PVFC biến thành một công ty đầu tư bất động sản trái phép với hai dự án: "Đầu tư" 192,5 tỷ vào dự án 99C Phổ Quang (Sài Gòn); "Đầu tư" 360 tỷ vào dự án 168 Nguyễn Đình Chiểu (Sài Gòn).
Với ba "dự án" này, Mỹ Khê VN đã "nướng" của PVFC 762,6 tỷ.
Gần 10 năm trôi qua, phần vốn 210 tỷ đồng đã hết, Biển Mỹ Khê vẫn chỉ có... cát; khoản chi đáng kể nhất của công ty này là để phá 10 hecta rừng dương dọc bãi biển. Mỹ Khê còn: Đưa ngay 192,5 tỷ cho công ty tư nhân Lạc Hồng trong khi 99C Phổ Quang đang là đất của Satraco và Lạc Hồng chưa hề có "mảnh giấy lộn" nào chứng minh công ty này là chủ đầu tư hay đồng sở hữu; Đưa ngay 360 tỷ cho công ty cổ phần Phúc Thịnh chỉ để nắm được một bản photo giấy tờ đất 168 Nguyễn Đình Chiểu trong khi Phúc Thịnh chưa phải là chủ sở hữu và không được cấp phép đầu tư.
XÓA DẤU VẾT
Trước Đại hội XI (12-2010), Đinh La Thăng chỉ đạo không được để bất cứ công ty con nào âm vốn. PVFC đã "xử lý" bằng cách yêu cầu PVFC Invest bán hơn 11 triệu cổ phiếu của PVFC mà công ty này đang nắm giữ cho công ty cổ phần đầu tư và thương mại Sông Đà (SDCON - thuộc Ocean Group, sở hữu 6,65% vốn điều lệ của OceanBank và do mẹ vợ Hà Văn Thắm làm Chủ tịch).
Trên thực tế, thương vụ này chỉ tức thời giúp PVFC làm đẹp sổ sách. SDCON chỉ trả 5% (gần 20 tỷ đồng), 95% còn lại không bao giờ được nói tới nữa.
PVFC còn "xóa dấu vết" một công ty con khác: VN Assets.
Ở thời điểm ấy, trị giá tài sản của VN Assets vẫn còn được ghi là 707 tỷ đồng nhưng PVFC đã bán 23 triệu cổ phiếu của mình trong VN Assets cho một công ty tư nhân, ATC (Công ty cổ phần dầu khí An Thịnh), với giá chỉ 1 đồng/cổ phiếu (Hợp đồng 16/2003/PVFC-ATC) trong khi giá vốn là 10.000 đồng/cổ phiếu (thất thoát khoảng 230 tỷ đồng).
Các thương vụ khuất tất giữa PVFC và ATC không phải tới lúc này mới bắt đầu.
Năm 2007, ATC được PVFC rót vốn để xây nhà máy sản xuất xơ sợi Hưng Yên. Ở nhà máy này, PVFC cho vay tổng số 120 tỷ, trong đó có 40 tỷ làm vốn lưu động. ATC đã dùng số tiền đó để nhập một dây chuyền "nghĩa địa" về. Nhà máy hoạt động được một năm rưỡi thì đóng cửa. Thay vì tìm cách thu hồi nợ, PVFC đã âm mưu "chuyển đổi” 40 tỷ vay làm vốn lưu động này thành vốn góp (do không thực hiện được nên đã phải trích lập 100% dự phòng).
Tháng 6-2009 nhà máy ngưng hoạt động. Tháng 7-2011, PVFC kêu bán thanh lý. Mãi tới 2-2012 mới bán được với giá... 3,9 tỷ.
Trong số 240 tỷ "ủy thác đầu tư" dưới hình thức góp vốn lập nên PVFC Invest qua CBCNV mà Ngân hàng Nhà nước cho là "cố ý làm trái"(công văn 9788 - 2009), tới nay chỉ mới thu hồi được 10 tỷ(gây hậu quả nghiêm trọng, thất thoát 230 tỷ). Trong số 510 tỷ "ủy thác" dưới dạng đưa tiền cho CBCNV mua cổ phần tới nay vẫn chưa thu hồi được 419 tỷ gốc, 86 tỷ tiền lãi.
Các khoản đầu tư bất chấp pháp luật của PVFC - đều phải thông qua Hội đồng thành viên PVN, nơi đang nắm 78% vốn, do Đinh La Thăng làm Chủ tịch - đã làm cho công ty này mất không dưới 2.000 tỷ. Các khoản cho vay, tính tới tháng 2-2012, chỉ riêng 5 "nhóm nợ có vấn đề" của PVFC đã có 8.550 tỷ không có khả năng thu hồi.
Các hành vi làm trái của Đinh La Thăng, đổ tiền nhà nước ra mua cổ phần nhà nước, không chỉ gây hậu quả cho nhà nước (mất hàng nghìn tỷ đồng) mà còn góp phần bóp méo thị trường cổ phiếu. "Bong bóng" tự PVN bơm lên đã nhanh chóng xẹp xuống. Số cổ phiếu từng được tiền của PVN đẩy lên giá 76.000 đồng (mua trung bình 71.000), khi đóng cửa phiên cuối cùng trước khi hủy niêm yết (23-9-2013) chỉ còn 4.200 đồng/Cổ phiếu.
PVN sau đó đã thủ tiêu, xóa dấu vết PVFC - do làm ăn bất chấp pháp luật mà thua lỗ - bằng cách nhập với ngân hàng Phương Tây để trở thành Ngân hàng đại chúng.
SÂN VẬN ĐỘNG CHI LĂNG & OCEANBANK
Không chỉ bắt tay với Thắm Đại Dương, nếu không có 1.510 tỷ của PVFC, Phạm Công Danh khó có thể mua ngân hàng rồi trở thành tội phạm.
Ngày 1-12-2010, để mua sân vận động Chi Lăng Đà Nẵng với giá 1.393 tỷ, Phạm Công Danh lập 10 công ty (con của tập đoàn Thiên Thanh) để đứng tên 10 sổ đỏ [có tổng diện tích 55.061m2, giá 25,3 triệu/m2). Ngay sau khi Đà Nẵng giao sổ đỏ, 28-1-2011, Danh đem cắm cả 10 vào OceanBank để vay 1.254 tỷ đồng.
Hơn một tháng sau đó, 4-3-2011, đất sân Chi Lăng được PVFC - nơi mà PVN của Đinh La Thăng nắm 78% cổ phần - định giá lên hơn gấp đôi: 57 triệu/m2; sau khi "tham chiếu các kết quả tư vấn khác", PVFC đưa giá xuống một chút, 54,9 triệu/m2, và quyết định mua gần phân nửa sân Chi Lăng từ tay Danh với giá 1.510 tỷ (27.000m2, thuộc 5 sổ đỏ).
Hơn 1.306 tỷ được PVFC chuyển thẳng cho OceanBank, thanh toán cả gốc lẫn lãi cho Phạm Công Danh; 20 tỷ được chuyển vào tài khoản của tập đoàn Thiên Thanh; 183 tỷ chuyển trực tiếp vào tài khoản cá nhân của Danh. Như vậy, với thương vụ mua bán sân vận động Chi Lăng, chỉ trong một tháng, Danh lấy lại được vốn, cầm về 5 sổ đỏ "sạch" (28.000m2) và vẫn còn dư 203 tỷ.
Chưa thấy cơ quan điều tra nhắc đến thương vụ này, ít nhất là khoản "trốn thuế" không dưới 160 tỷ. Không chỉ là vấn đề lời lãi, cơ quan điều tra cũng cần làm rõ bản chất của nó và đường đi lắt léo của các dòng tiền [tháng 5-2011, PVFC lại bán 27.000m2 đất này cho Seabank AMC (công ty mua bán nợ của Seabank) với giá không lời, không lỗ].
Khoản tiền 1.510 tỷ mà PVFC trả cho thương vụ nửa sân Chi Lăng đã giúp Phạm Công Danh có "lực" để mua TrustBank từ tay Hà Văn Thắm, có vai trò như bàn tay của một bà đỡ giúp Danh "đẻ ra" ngân hàng Xây Dựng.
Mặc dù Hà Văn Thắm có quan hệ với Nguyễn Xuân Sơn trước, nhưng trên thực tế, Đinh La Thăng là người cung cấp oxy cho Ocean Bank. Nếu Đinh La Thăng không quyết định góp 800 tỷ đồng (20% vốn) và "lái" phần lớn dòng tiền của PVN chảy qua Ocean Bank thì ngân hàng này đã khó mà tồn tại [Từ thời Thăng làm Chủ tịch Tập Đoàn Dầu khí gần như tất cả các công ty thành viên của PVN đều phải mở tài khoản tại Ocean Bank; tổng cộng PVN đã đem hơn 50 nghìn tỷ đồng gửi Thắm].
Khi Thắm "chìm" theo Đại Dương - OceanBank bị mua với giá 0 đồng - PVN không chỉ mất 800 tỷ VND góp vốn (theo quyết định của Đinh La Thăng) mà còn kẹt "dưới đáy" Đại Dương hơn 10 nghìn tỷ (bao gồm cả 70 triệu USD của Vietsopetro). Sau Nguyễn Xuân Sơn, còn có một danh sách đen liên quan đến khoản lại quả - lên đến 544 tỷ đồng - mà Thắm "chi ngoài hợp đồng" cho lãnh đạo của PVN thời Đinh La Thăng làm Chủ tịch.
Xét cả về tính chất vi phạm pháp luật và quy mô tổn thất, Tập đoàn Dầu khí thời Đinh La Thăng không khác gì một Vinashin. Sở dĩ PVN không đắm ngay như Vinashin là nhờ PVN không phải vay ngân hàng. Ngoài khoản PVN được "vay" 500 triệu USD từ tiền bán dầu, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn cho phép PVN "tạm giữ" những khoản tiền khổng lồ mà Tập đoàn này lẽ ra phải nộp vào ngân sách. Nguồn tài nguyên trong lòng biển của quốc gia mà tập đoàn Dầu khí được giao khai thác đã bị Đinh La Thăng đổ trăm nghìn tỷ xuống biển, xuống sông.
PS:
I. Thực tế ở PVN là một Ví dụ điển hình cho thấy, tham nhũng ở VN không chỉ do quyền lực chưa được chế ngự mà còn do những khoảng tối giao thoa giữa khu vực kinh tế tư nhân và kinh tế nhà nước, được dung dưỡng bởi các quan chức tha hóa. Những kẻ biết sợ sẽ ráng làm ra chút ít rồi mới "ăn". Những kẻ trâng tráo thì phá tới nơi để "ăn" tàn, "ăn" mạt.
Muốn chống tham nhũng, không chỉ phải tiến tới nhà nước pháp quyền mà nhà nước còn phải từ bỏ vai trò kinh doanh (các công ty nhà nước chỉ được lập ra là chỉ để cung cấp những dịch vụ công mà tư nhân không làm). Tuy nhiên, trước khi có nhà nước pháp quyền, nếu không vạch mặt chỉ tên những kẻ trâng tráo nhất, thì không những không bao giờ có nhà nước pháp quyền, mà còn sẽ phải cúi đầu làm nô lệ cho những tên tham tàn nhất.

II. Khi các thông tin về công trình nhà máy sợi Đình Vũ, PVN đầu tư gần chục nghìn tỷ giờ đang phải trùm mền được công bố, biết việc Đinh La Thăng để cho nhà thầu tráo "dây chuyền thiết bị kéo sợi" xuất xứ Đức, theo thiết kế, thành dây chuyền Trung Quốc, hy vọng các bạn sẽ nhận biết Thăng là người "thân gì".

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

KỶ NIỆM 65 NĂM THÀNH LẬP KHU HỌC XÁ TRUNG ƯƠNG

Những hình ảnh Kỷ niệm 65 năm thành lập KHXTW dưới đây do cụ Thế Long. Thanh Mai cung cấp, xin dán đình Làng để mọi người cùng xem.


 Anh Phạm Tuyên, Nhạc sĩ, thầy dậy Âm nhạc cùng các cựu HS lớp ta

 Từ trái sang: Hữu Lý, Tạ Minh, Hữu Hùng, Thanh Mai, Tuyết Minh, Lệ Thủy, Bích Ngân, Nữ Hiếu, Thế Long, Kim Lân, Trung Hải, Tường Anh (hàng sau cùng đứng giữa)

  Đồng Kim Minh (tóc bạc) từ Hải Phòng về dự

Nhạc trưởng Lân Cường chỉ huy dàn hợp xướng.




Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

THAM KHẢO : SIÊU QUYỀN LỰC & BẦU CỬ TỔNG THỐNG MỸ

sieu1trong các cuộc "bầu cử dân chủ" Tổng thống ở Mỹ, "tiền định" không phải là ông Trời mà là Siêu Quyền Lực !
Trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm nay có rất nhiều chuyện lạ đã xảy ra. Chúng tôi đã viết hai bài nói về những chuyện lạ đó. Bài thứ nhất là "Đảng cử đảng bầu" phổ biến ngày 14/4/2016 và bài thứ hai là "Hoa Kỳ và biến loạn bầu cử" ngày 11/8/2016. Những gì chúng tôi tiên đoán đang đúng. Chúng tôi xin nhắc lại những câu quan trọng chúng tôi đã trích dẫn làm chủ đề cho sự tiên đoán :
Trong một lá thư gởi cho một cộng tác viên của mình đề ngày 21/11/1933, Tổng thống Franklin Roosevelt đã viết :
"Sự thật của vấn đề, như bạn đã biết, là yếu tố tài chánh trong các trung tâm rộng lớn đã làm chủ chính quyền của nước Mỹ kể từ thời Andrew Jackson".
sieu2
Huy hiệu của Siêu Quyền Lực Bilderberg Group.
Thẩm Phán Tối Cao Pháp Viện Liên Bang Felix Frankfurter đã từng nói :
"Những người thật sự cai trị ở Washington là vô hình, và thực thi quyền hành từ sau hậu trường".
Trong cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ năm 2000, chương trình Agenda của Mỹ ngày 28/10/2000 đã mở một cuộc phỏng vấn bình luận gia và nhà văn nổi tiếng Gore Vidal về cuộc tranh cử giữa Gore và Bush. Câu hỏi được đặt ra như sau : "Có cái gì khác biệt giữa Gore và Bush ?" Gore Vidal đã phán những câu nẩy lửa như sau :
"Ồ, chúng ta nắm chắc hệ thống chính trị của nước Mỹ trong 50 năm gần đây. Chúng ta có bầu cử nhưng không có quan điểm chính trị. Chúng ta có một đảng chính trị - Đảng công ty Mỹ quốc, một đảng về tài sản (We have one political party - the party of corporate America, the property party) - và đảng đó có hai nhánh. Một nhánh được gọi là Dân Chủ, một nhánh được gọi là Cộng Hòa. Vậy, chính yếu là cùng một người vừa tài trợ cho Gore vừa tài trợ cho Bush…".
Chúng tôi xin ghi thêm : Trong cuốn "Tragedy and Hope", ông Carrol Quigley, Giáo sư Georgetown University, cũng đã khẳng định :
"Lý luận rằng hai đảng đại diện cho những tư tưởng và chinh sách đối nghịch, một có thể là của Cánh Hữu và một của Cánh Tả, chỉ là một tư tưởng điên rồ, chỉ các nhà tư tưởng hàn lâm và giáo điều chấp nhận mà thôi ! Thay vì thế, hai đảng chỉ là một. Vì thế người Mỹ có thể ‘ném bỏ bọn bất lương’ trong bất cứ cuộc bầu cử nào, mà không đưa đến bất cứ những sự thay đổi sâu sắc hay bao quát nào về chánh sách".
Trên đây là những nhận xét của các nhân vật có thẩm quyến ở Mỹ. Thực tế đã chứng minh những điều họ nói là đúng.

Khi siêu quyền lực ra tay
Chuyện không ngờ là có rất nhiều "người Việt đấu tranh" rất thích ông Donald Trump do "bắt đúng tần số". Có người đã nói với chúng tôi rằng phải có một người như Donald Trump mới "trị" được Cộng Sản và Trung Quốc. Obama hay Haillary Clinton quá yếu ! Họ vẫn tin tưởng "chống cộng" là mục tiêu hàng đầu của thế giới ngày nay, nằm trên cả kinh tế, an ninh, quốc phòng, khủng bố, môi trường… ! Họ cũng như ông Donald Trump đã lầm tưởng rằng Tổng thống Mỹ là "đấng toàn năng", muốn làm gì trên đất nước này thì làm ! 
sieu3
Một cuộc họp của Bilderberg Group
Website chính thức của nhóm Siêu Quyền Lực Bilderberg Group tiết lộ rằng từ 11 đến 14/6/2015, 140 đại diện cao cấp của nhóm thuộc 22 quốc gia đã họp tại khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol ở Telfs-Buchen, Áo quốc, để bàn về những vấn đề của thế giới trong năm 2016, trong đó có những vấn đề chính sau đây : Các vấn đề kinh tế hiện tại, chiến lược Châu Âu, toàn cầu hóa, Hy lạp, Iran, Trung Đông, NATO, Nga, khủng bố, Anh quốc, Hoa Kỳ, bầu cử Hoa Kỳ.
Trong bản tin ngày 8/6/2015 của InfoWars có đầu đề "Bilderberg Backs Hillary For 2016 Presidency" (Bilderberg ủng hộ Hillary ứng cử Tổng thống năm 2016), ký giả Steve Watson cho biết tại cuộc họp nói trên, có bà Jim Messina thuộc nhóm Messina Group, cố vấn của bà Hillary Clinton tham dự. Bà cũng là người đã đứng đầu trong cuộc vận động tranh cử cho Tổng thống Obama 2012. Vào năm 2008, Bilderberg Group cũng đã từng bí mật gặp ông Obama và bà Hillary Clinton tại Bắc Virginia và đã chọn ông Obama làm tổng thống Hoa Kỳ.
Bản tin nói rằng bà Hillary Clinton phát xuất từ giới ưu tú của Bilderberg, còn ông Clinton đã từng tham dự hội nghị Bilderberg tại Đức năm 1991 trước khi làm Tổng thống Mỹ, và ông ta đã trở lại tham gia hội nghị này năm 1999 tại Sintra, Bồ Đào Nha. Còn bà Clinton được nói đã tham dự hội nghị Bilderberg vào năm 2006 tại Ottawa, Canada.
Như vậy cả ông lẫn bà Clinton đều là thành viên ưu tú của tổ chức Siêu Quyền Lực Bilderberg Group.
Bilderberg Group là tổ chức nào ?
Những người quen suy nghĩ và hành động theo cảm tính thường rất sợ sự thật và nghe ai nói gì khác với điều mình muốn đểu cho là "đồ dỏm". Nhưng với Bilderberg Group, không thể nói là "đồ dỏm" được. Chỉ cần vào Google đánh chữ Bilderberg Group là thấy hàng trăm bài và tin tức nói về tổ chức Bilderberg Group. Sách viết về tổ chức này cũng quá nhiều.
Nhưng đây là một tổ chức bí mật, hoạt động theo kiểu "xã hội đen", giống bang hội của Tàu, nên khó có nhà nghiên cứu nào dám nói là đã nắm vững cơ cấu và hoạt động của tổ chức này. Tất cả chỉ là những nỗ lực khám phá và tìm hiểu.
Nói một cách tổng quát, Bilderberg Group, hay hội nghị Bilderberg, hay các cuộc họp Bilderberg, hay Bilderberg Club là một hội nghị riêng tư hàng năm gồm từ 120 đến 150 thành viên thuộc giới tinh hoa chính trị Châu Âu và Bắc Mỹ, các chuyên gia từ các ngành công nghiệp, tài chính, học viện, và các phương tiện truyền thông, được thành lập từ năm 1954.
Theo Andrew Kakabadse, Giáo sư về Quản trị và Lãnh đạo, mục tiêu ban đầu của nhóm là thúc đẩy Chủ nghĩa Đại Tây Dương (Atlanticism), tức chủ nghĩa đề cao tầm quan trọng của sự hợp tác giữa Châu Âu, Hoa Kỳ và Canada về chính trị, kinh tế và các vấn đề quốc phòng, chủ trương tăng cường quan hệ Mỹ - Châu Âu và ngăn chặn một cuộc chiến tranh thế giới khác phát triển. Chủ đề của Tập đoàn Bilderberg là "tăng cường sự đồng thuận xung quanh thị trường tự do giữa các nước tư bản Tây phương và các lợi ích của họ trên khắp thế giới".
sieu4
Một số khuôn mặt của các lãnh đạo Bilderberg Group
Hội nghi Bilderberg thứ 64 năm nay họp từ 9 đến 12/6/2016 tại Dresden ở Đức với chi phí lên đến 35.638.750 USD vì phải huy động hàng nghìn cảnh sát, quân đội và mật vụ Đức đến bảo vệ an ninh. Đề tài thảo luận gồm 9 vấn đề, trong đó có vấn đề Trung Quốc và các chế tài trừng phạt cần thiết, vấn đề Trung Đông… Vấn đề yểm trợ cho người sẽ làm tân Tổng thống Mỹ trong cuộc bầu cử 2016 cũng đã được bàn đến.
Dựng kịch bản bầu Tổng thống
Ông George W. Bush năm 2000, ông Barack Obama năm 2008 hay bà Hillary Clinton năm nay không phải là những chính trị gia xuất sắc hay nổi bật, nhưng sở dĩ họ được Siêu Quyền Lực chọn vì biết những người này sẵn sàng và có khả năng thi hành những kế hoạch và đường lối đã được vạch sẵn. Trường hợp bà Hillary còn yếu hơn, nên nếu bà gặp một đối thủ khá xuất sắc, bà có thể bị đánh bại. Vậy muốn bà Hillary tiến đến địa vị được chọn, cần phải có một kế hoạch có hiêu quả.
Qua các diễn biến của cuộc tranh cử vừa qua và đang diễn tiến, chúng ta thấy có hai kịch bản đã được dàn dựng :
1. Kịch bản thứ nhất : dùng du đãng đường phố để loại tất cả các đối thủ của bà Hillary.
Các nhà phân tích đều biết Donald Trump là một người mang bệnh cuồng vĩ (grandiose delusions), luôn tự coi mình là người vượt trội lên trên tất cả mọi người, nhưng lại thiếu văn hóa và thiếu hiểu biết về chính trị, nên chỉ cần thổi lên là ông ta sẽ coi trời bằng vung. Quả đúng như vậy. Ông ta đã dám tuyên bố : "Nếu tôi đứng giữa Đại lộ thứ năm (Fifth Avenue) và bắn ai đó thì tôi cũng sẽ không mất bất kỳ lá phiếu cử tri nào, okay ?".
Khi được đẩy ra tranh cử, ông ta đã sử dụng tối đa ngôn ngữ đường phố để tấn công các chính trị gia nổi tiếng của đảng Cộng Hòa nên họ phải bỏ chạy vì không muốn "dây với hủi". Những người như Ted Cruz, Thượng nghị sĩ bang Texas ; Jim Gilmore, Thống đốc Virginia ; John Kasich, Thống đốc Ohio ; Rand Paul, Thượng nghị sĩ bang Kentucky ; Marco Rubio, Thượng nghị sĩ bang Florida…, nếu được đảng Cộng Hòa cử làm ứng cử viên tổng thống, bà Hillary khó thắng họ được. Nhưng Donald Trump đã cho tất cả "đi chỗ khác chơi" !
2. Kịch bản thứ hai : đẩy cây cho Donald Trump tự bắn vào chân mình rồi quỵ xuống.
Donald Trump chẳng biết gì về chính trị, luật pháp, an ninh, tình báo… nên múa gậy vườn hoang. Nhà phân tích chính trị Tracy Sefl đã nói : "Ông ta không sử dụng bất cứ chiến lược căn bản nào khi tranh cử, ông ta làm theo cách của ông ấy, ông ta cũng chẳng cần phòng thủ". Vì thế, phe đối thủ đã cho nội gián xâm nhập vào và gài bẫy hay cố vấn cho ông ta tự bắn vào chân mình.
Bà Meredith McIver, người viết diễn văn cho bà Melania, vợ của Donald Trungp, lại lấy nguyên văn một vài đoạn trong bài diễn văn của bà Michelle Obama bỏ vào cho bà Melania đọc. Khi bị tố là đạo văn thì bà ta giải thích lòng vòng. Trong một bản tin ngày 22/6/2016 phổ biến trên Prntly.com, ký giả Connor Balough cho biết một người trong nhóm Clinton đã tiết lộ những tài liệu gây xôn xao dư luận, trong đó nói rằng họ đang kiểm soát một số nhóm ủng hộ Donald Trump trên facebook và đang dò thám các thành viên của Trump để thu thập thông tin. Trong khi đó, sáng ngày 19/8/2016, ông Paul Manafort, Chủ tịch Ban Vận động tranh cử của Donald Trump đã phải từ chức vì bị điều tra vụ nhận tiền của cựu Tổng thống Ukraine Viktor Yanukovych ! Nói một cách tổng quát, trong bộ tham mưu của Donald Trump, khó mà biết được ai là "địch" và ai là "ta".
Kịch bản thứ hai được mở đầu bằng những tượng Donald Trump hoàn toàn khỏa thân mang tên "Hoàng đế không có tinh hoàn" do nhóm Indecline trình bày tại New York, San Francisco, Los Angeles, Cleveland và Seattle. Ginger, người thiết kế bức tượng, cho biết ông muốn tạo ra một "vẻ ngoài khó ưa" cho ông Trump. Nhóm này cũng đã tung ra video mô tả quá trình tạo ra các bức tượng trên. Đây là chuyện chưa hề xảy ra đối với các cuộc bầu tổng thống trước đây. Những màn tiếp theo sẽ được trình diễn trong giai đoạn tới.
Người ta ước lượng số tiền tranh cử bà Hillary thu được sẽ gấp 10 lần của ông Donald Trump. Họ huy động cả một hệ thống truyền thông to lớn để lèo lái dư luận một cách tinh vi.
Nếu bà Hillary đắc cử ?
Luật Hoa Kỳ cho phép phê phán các ứng cử viên một cách dễ dãi mà không bị truy tố về mạ lỵ phỉ báng (defamation), vì thế khi ra tranh cử, các ứng cử viên đều phải chấp nhận trò "chọi đá đường rầy xe lửa" từ bốn phía. Điều đáng quan tâm là những người it am hiểu về luật pháp, kể cả những người có tiến sĩ nọ hay tiến sĩ kia, thường lầm tưởng mọi lời tố cáo đều là bằng chứng của sự vi phạm pháp luật (evidence) nên bám lấy nó, và cuối cùng sẽ thất vọng.
Một câu hỏi được nhiều người đặt ra : Bà Hillary sẽ đưa nước Mỹ đi về đâu nếu bà đắc cử tổng thống ?
Khẩu hiệu của ông Obama khi ra tranh cử năm 2008 là "Change" (thay đổi), nhưng sau 8 năm cầm quyền ông ta chỉ làm được đạo luật Obamacare thay đổi chế độ ý tế của nước Mỹ, còn hiệp ước TPP để ngăn chặn sự bành trước mậu dịch của Trung Quốc cho đến nay vẫn chưa được nước nào phê chuẩn. Nước Mỹ theo chế độ tam quyền phân lập chứ không phải như ở Thổ Nhĩ Kỳ hay Philippines, Tổng thống muốn bắt ai thì bắt, bắn ai thì bắn. Ngoài ra, Tổng thống Mỹ còn phải thực hiện các kế hoạch do các tổ chức quyền lực đứng đàng sau đã vạch sẵn. 
Đọc bản Cương Lĩnh của đảng Dân Chủ biểu quyết hôm 27/7/2016, chúng ta thấy vị tổng thống kế tiếp sẽ tiếp tục thực hiện những kế hoạch căn bản của nước Mỹ mà ông Obama chưa hoàn tất và xúc tiến các kế hoạch mới đã được hoạch định.
Hội nghi Bilderberg năm 2008 tại Westfields Marriott Hotel ở Chantilly, Virginia, từ ngày 05 đến 08/6/2008, đã cử ông Obama làm Tổng thống Mỹ và giao cho tiếp tục thi hành kế hoạch "Một Trung Đông Mới" (New Middle East) được Tổng thống Bush cho công bố ngày 17/8/2006, và chuyển từ "chiến lược can thiệp bằng quân sự" (military intervention strategy) qua "chiến lược chiến tranh ủy nhiệm" (proxy war strategy) để có thể bán được nhiều vũ khí hơn.
sieu5
Tài liệu cho biết cả ông Obama lẫn bà Hillary có đến gặp một số nhân vật trong hội nghị nói trên, nhưng không phải gặp tại hội nghị mà gặp sau đó ở Northern Virginia. Bà Hillary trong nhiệm kỳ tới cũng chỉ là người nối tiếp công tác của ông Obama.
Nước Mỹ đã có 44 đời Tổng thống, nhưng chỉ có hai Tổng thống không do Siêu Quyền Lực chỉ định, đó là Tổng thống Abraham Lincoln (1861-1865) và Tổng thống Kennedy (1961- 1963). Cả hai đều đã bị ám sát chết. Chỗ nào dành cho Donald Trump "chống cộng" ?
Mạnh Tử bảo : "Nhất ẩm nhất trác giai do tiền định, vạn sự phận dĩ định", có nghĩa là từ cái ăn cái uống đều do Trời định trước, mọi việc đều đã được số phận an bài. Nhưng trong các cuộc "bầu cử dân chủ" Tổng thống ở Mỹ, "tiền định" không phải là ông Trời mà là Siêu Quyền Lực !
Ngày 25/8/2016
Lữ Giang

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

CHUYỆN LÀNG BÁO!

Lê Nguyễn Hương Trà
(Nhặt được trên mạng)

Khi nghe tin Lê Bình giám đốc Trung tâm tin tức VTV24 rời vị trí công tác, ít ai hiểu chuyện mà bất ngờ. Nhớ hồi 1.2015 nhiều phóng viên đã chuẩn bị sẵn tin chị bị bắt là…đăng liền, khi ấy C.46 nhiều lần triệu tập Lê Bình để làm rõ việc chị có được hàng tỉ đồng từ OCB và Dũng Lò vôi để xây dựng VTV24, nếu tui nhớ không lầm là 21 tỉ. Như đâu Bình có tham vọng biến kênh của mình thành CNN Việt Nam. Rồi Bình thoát, đồn rằng chị có quan lớn can thiệp. Đó là thời gian tiền đại hội Đảng XII. Việc của Lê Bình có khả năng bị qui từ Điều 281 BLHS, lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ!
Sau ồn ào của Đại tá Nguyễn Như Phong Petrotimes và Lê Bình VTV24, làng báo yên ả dễ sợ, trời thường rất đẹp trước mỗi cơn bão lớn. Cuộc tàn sát tiếp theo khả năng là Tuổi Trẻ và Lao Động!
Vào ngày 29.9 báo Lao Động đã chính thức chấm dứt chuyên mục “Tin Khó Tin”, trước đó 6 tháng đã phải xóa sổ "Oh my chuối" và hôm qua 5.10 lại tiếp tục đóng cửa “Đừng im lặng” – đây là chuyên mục cuối cùng trong nhóm các mục diễn đàn của bạn đọc. Sếp báo Lao Động đang tập huấn nghiệp vụ ở nước ngoài phải bỏ ngang và hiện đang trên đường về trình diện. Một sếp báo bự khác là anh Tuổi Trẻ, tin đang lan nhanh trong làng báo là sẽ chuyển…về huyện làm quan, có thể là bí thư quận 9 chẳng hạn ;v
Tin liên quan, như tui từng kể. Ngày 4.6 anh Đinh# có phát biểu trên Tuổi Trẻ về việc cựu binh Việt Nam Bob Kerrey, được bổ nhiệm làm Chủ tịch hội đồng tín thác ĐH Fulbright, nhiều báo đăng tải lại nhưng sau đó có lệnh Ban Tuyên giáo TW đồng loạt phải gỡ, Tuổi Trẻ cũng cùng số phận. Tuy nhiên, sau đó anh Đinh# đã phone cho ban biên tập, và báo TT đã đưa bài lên lại. Tới ba ngày sau, một anh cấp cao hơn bạn Võ Văn Thưởng lệnh phải gỡ nên Tuổi Trẻ đành hạ. Tuy nhiên, bản tiếng Anh của bài vẫn còn ở trang tiếng Anh của Tuổi Trẻ. Sau vụ lợp gỡ lợp gỡ này, sếp Tuổi Trẻ đã 5 lần được BTG Trung ương mời ra Hà Nội…. uống chè xanh!
.
Tui nói đây là thời huy hoàng của Võ Văn Thưởng. Biết Thưởng từ hồi còn làm Đoàn trường ĐH Tổng Hợp Tp.HCM, đây là người quyết liệt thường làm ít nổ. Bạn tui cãi, sau lưng Thưởng có anh hùng Núp kìa. Ờ...mà cảnh hoàng hôn bao giờ cũng rực rỡ!
P/s: Tại hội nghị giao ban quản lý nhà nước quý 3/2016 của Bộ TT-TT hôm qua 5.10, cho biết đã thanh tra 3 cơ quan báo chí, thu hồi 10 thẻ nhà báo. Trong 10 nhà báo có 1 tổng biên tập và 1 phó tổng biên tập bị thu hồi thẻ và cách chức; 4 trường hợp bị thu hồi thẻ và bị buộc thôi việc. Thời gian tới Bộ 4T sẽ tiếp tục rà soát tôn chỉ mục đích của các cơ quan báo chí, tiếp tục đề xuất xử lý nhân sự các đơn vị có vi phạm. Và, đặc biệt đưa ra nhiệm vụ trọng tâm cho quý IV/2016 là rà rà soát nội dung liên quan Quy hoạch báo chí để trình lại Thủ tướng.

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

Như Phong, TBT PetroTimes bị cách chức - Chó bị chủ đuổi cổ !

Calathau viết

Ông nguyên hàm đại tá CA, PTBT báo CAND.
Ông ra khỏi ngành và đầu quân sang ngành DẦU KHÍ thời chủ tướng Đinh La#  đang lên hương thịnh vượng . Ông bầy vẽ ra 1 tờ báo và làm chủ tờ báo "siêu ngành" đọc tên đã thấy sặc mùi ...KHÓI LỬA :  Petrotimes !
Ông một rừng một cọp, vua 1 cõi hết lòng phụng thờ Dầu Khí, đôi khi quên béng trên dưới, phải trái là ai !
Ông coi trời bằng vung, rủa nghề báo như nghề ...làm chó và "Phóng viên phải như ...CHÓ !
Dẫn chứng đây ạ :


 Ông tự nhận là CHÓ, ( mà là chó bự -TBT ) nên dù có sủa giỏi đến đâu, phụng thờ chủ giỏi đến đâu, khi chủ ghét là "A lê hấp !"- Đá đít, cho vô ...lò mổ !
Đây ạ :
Tin Mới Nhận: Ông Nguyễn Như Phong, bút danh Như Thổ, Tổng biên tập tờ Petrotimes bị thu hồi thẻ nhà báo và cách chức Tổng biên tập vì đăng bài phỏng vấn Người Buôn Gió!

 Tôi (Calathau) 40 năm mỗi một nghề làm báo - Báo Viết rồi báo Tiếng- Báo hình  , bỗng bị xúc phạm ghê gớm khi "đàn em" trong giới lại điên rồ phát ngôn "mất dậy" như thằng cha Nguyễn Như Phong này ! Nhưng nó "chết " không phải chuyện chó mà chuyện ..."lộ diện phe ta" tự nguyện phất cờ cứu "minh chủ" ! ( Mỉnh nghĩ thế ). chứ không ăn chia gì với nhau sao lại "nâng bi" thằng cha Buôn Gió với Trịnh Xuân Thanh đang bị truy nã !
Xin nói. bài báo trên do PrtroTimes đăng lại của Thobao.de ( Báo của Người Việt bên Đức) đã cấp thời bị gỡ bỏ  . Tuy nhiên nhờ CNTT mà nó vẫn không thể biến khỏi thế gian này ! 
Nó đây :
Trịnh Xuân Thanh sẽ làm gì với những "Lá bùa cứu mạng" tại Đức? 
Lệnh truy nã ông Trịnh Xuân Thanh đã được chuyển tải trên các phương tiện truyền thông gần 2 tuần, cho tới thời điểm này, trên trang Interpol quốc tế vẫn không có tên ông Thanh trong danh sách bị truy nã. Thời báo đã phỏng vấn nhân vật tiếp xúc trực tiếp với người của Trịnh Xuân Thanh tại Đức để chuyển tới bạn đọc thông tin đa chiều. 
 
Một phần tài liệu được cho là của Trịnh Xuân Thanh chuyển sang Đức, chứa đựng nhiều thông tin quan trọng.

Bùi Thanh Hiếu trả lời phỏng vấn Thời Báo.de tại Berlin ngày 25.09.2016

* Là một người đã được ông Trịnh Xuân Thanh ủy quyền cung cấp các tài liệu rất nhậy cảm lên mạng truyền thông, ông nghĩ gì khi giúp Trịnh Xuân Thanh làm điều này ?
Trước tiên tôi phải đính chính là tôi không nhận sự ủy quyền của ông Trịnh Xuân Thanh, mà tôi gián tiếp thông qua người khác, mà trong đó tôi là người trực tiếp Skype (đàm thoại trực tuyến) với anh Thanh, anh nhờ tôi đưa môt số thông tin lên cho dư luận biết, trong đó anh Thanh có đưa một số đơn thư, ý kiến của anh phản ánh tới một số báo trong nước để giúp đỡ, nhờ phản biện lại trường hợp của UB Kiểm tra TW đảng đang xem xét cho anh ấy…. Bây giờ anh ấy không có cách nào để đưa lên được, thì anh ấy nhờ tôi đưa lên, với cương vị là một người viết, người làm thông tin thì tôi thấy không có nơi nào đưa lên cho anh ấy, thì tôi đưa lên và thấy việc đó là bình thường, mà đã là người làm báo, hay đơn vị truyền thông độc lập thì người ta cũng làm như vậy.
* Nhiều người rất tò mò và đặt câu hỏi, liệu anh đã gặp Trịnh Xuân Thanh ?
Tôi không muốn trả lời về điều này.
* Anh đã tiếp xúc với nhiều người bạn của Trịnh Xuân Thanh, ở Berlin, Frankfurt, Budapest.. anh thấy những người này như thế nào?
Tôi thấy họ là những người có học thức, tôi đánh giá họ có điều kiện kinh tế khá giả, hơn nữa họ có tình cảm với anh Thanh, như chúng ta thường gọi là ``Anh em sinh tử`` và họ hết lòng với anh Thanh.
* Sau khi anh đăng tải các thông tin, hình ảnh, đơn từ của ông Trịnh Xuân Thanh, lôi cuốn hàng triệu người xem và bình luận, dư luận có 2 luồng trái chiều , người hoan hỉ , người tức giận. Ý kiến của anh về việc này thế nào ?
Tâm lý ở đây rất phức tạp….
Việc anh Trịnh Xuân Thanh bỏ trốn ra nước ngoài, đáng lẽ người ta phải lên án anh ấy, thì giờ đây, người ta lại quay ra ủng hộ anh ấy. Ví dụ như vụ anh Đỗ Cường Minh ở Yên Bái đã dùng súng bắn chết cấp trên của anh ấy, việc như thế theo lý, xét ra thì ở đâu người ta cũng lên án, nhưng thực tế ta lại thấy trong dư luận nhiều người tỏ ra hoan hỉ. Đấy là một tâm lý mà khi họ không còn tin hoặc còn yêu nữa, hoặc chán rồi thì kể cả anh có nói gì đúng thì người ta cũng không nghe, chẳng hạn như ông Bí thư Thành ủy Hà Nội là ông Hoàng Trung Hải có nói một câu ``Thà nghèo mà bình yên`` thì tôi thấy câu nói đó rất hay, rất ý nghĩa, vì cuộc sống bây giờ đang bon chen, cướp giật, giằng xé nhau mà sống, nó mất đi sự bình yên thì thà nghèo còn hơn, nhưng mà dư luận vẫn xúm vào mỉa mai, châm biếm ông ấy.
Đấy là những cái đơn giản muốn nói lên, nếu đã mất niềm tin với người ta nhiều quá rồi thì anh làm cái gì người ta cũng phản đối anh, thì trường hợp anh Trịnh Xuân Thanh này cũng ở trong cái dạng ấy thôi.  Bây giờ tham nhũng thì có hàng nghìn ông cũng tham những chứ không phải một mình ông Trịnh Xuân Thanh này, mà xử thì làm sao xử được hết, giờ có 1 ông tham nhũng đứng dậy phản kháng lại thì người ta cũng châm chước và thậm chí ủng hộ anh ấy.
* Theo thông tin từ cơ quan tố tụng trong nước, thì ông Trịnh Xuân Thanh có liên quan đến thất thoát 3200 tỷ đồng tài sản doanh nghiệp nhà nước, vậy qua những tiếp xúc với người của ông Thanh, anh cho biết ông Trịnh Xuân Thanh nghĩ gì về điều này ?
Trên báo chí thì chúng ta đều đọc, và gần như gắn cho ông Trịnh Xuân Thanh tội tham nhũng, nhưng thực ra ở trong các văn bản của Ủy ban Kiểm tra Trung ương, hay các quyết định thì chỉ nói do thất thoát trong kinh doanh.
Tôi có một số báo cáo của Chính phủ, của Bộ Công thương thì trong tất cả các thanh tra, báo cáo thì đều khẳng định rằng anh Trịnh Xuân Thanh hoàn toàn không có yếu tố tham nhũng, mà chỉ nói là làm ăn lỗ vốn, thất thoát, khi anh đầu tư vào đất đai, bất động sản, gặp thời bán được thì thành kinh doanh giỏi, không gặp thì không bán được thành thua lỗ, chứ không phải chuyện mấy nghìn tỉ đút vào túi được.
Bản kết luận của Thanh tra Chính phủ, có đóng dấu, ký tên đã ghi rõ là không có tư lợi cá nhân hay tham nhũng trong này, đây chỉ là do làm ăn thua lỗ đơn thuần. Trong khi báo chí thì cứ đè anh Thanh theo chiều hướng đây là một con sâu mọt, tham nhũng nên anh Thanh muốn trình bầy như thế.
Tôi xin đọc kết luận của ông Vũ Huy Hoàng trong công văn của Bộ Công thương số 4858 gửi Thủ tướng chính phủ :
`` Trong các đợt kiểm điểm và tự kiểm điểm của các đơn vị, cá nhân có liên quan đến tình hình sản xuất, kinh doanh của PVC trong giai đoạn 2012 – 2013, theo yêu cầu của Bộ Công thương đã tổ chức kiểm điểm và tự kiểm điểm trách nhiệm cá nhân cũng như chỉ đạo cho PVC các cá nhân có liên quan nghiêm túc xử lý kỷ luật, đối với cá nhân ông Trịnh Xuân Thanh qua kiểm điểm và tự kiểm điểm đã nêu rõ trách nhiệm về người đứng đầu, đồng thời cũng xác định không có dấu hiệu tiêu cực cá nhân, do vậy các cơ quan và đơn vị có thẩm quyền nhất trí không xử lý hình thức kỷ luật đối với ông Thanh, sau đó ông Thanh được điều chuyển về Bộ Công thương nhận nhiệm vụ khác, trong quá trình nhận nhiệm vụ được giao ông Thanh đã tỏ ra rất tích cực đóng góp cho phong trào chung, mặt khác có ý thức trách nhiệm chung, ông Thanh đã chủ động tham gia cùng với Ban lãnh đạo PVC tìm biện pháp khắc phục hậu quả, khắc phục khó khăn, như vậy công tác khắc phục các tồn tại và xử lý sau kiểm tra, kiểm điểm của PVC được thực hiện có hiệu quả theo đúng yêu cầu của Thủ tướng Chính phủ ``.

Đây là công văn của Bộ Công thương báo cáo về tình hình thất thoát ở công ty PVC do anh Thanh làm.
Tất cả những người có chức, có quyền và trách nhiệm liên quan, lúc đấy họ đã làm việc và khẳng định, xác nhận rằng anh Thanh không có vi phạm gì.

T.K – PV Thoibao.de từ Berlin, CHLB Đức

E-Mail: info@thoibao.de
---------------------------------------------------------------------------
Bài viết giời thiệu theo quan điểm riêng của tác giả Calathau 

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

2/10 Kỷ niệm Sinh nhật Nguyệt Ánh ( Nhớ lại ngày này 6 năm về trước)


Dân Làng luson.quelam 
Mừng kỷ niệm sinh nhật Blogger Nguyệt Ánh 


CHÚC BẠN
SỨC KHỎE - VUI VẺHẠNH PHÚC

TRÊN BLOG CỦA LÀNG TA, VÀO NGÀY 2.10 NĂM 2011 ĐÃ CÓ 1 TRANG MỪNG SINH NHẬT NGUYỆT ÁNH VÀ KÈM THEO LÀ NHIỀU LỜI CHÚC CỦA BẠN BÈ ql NHƯ DƯỚI ĐÂY .

Nữ Hiếu at 03/06/2012 03:40 pm comment
Hôm nay mới mở ra xem nên chúc sinh nhật Ánh chậm.Dẫu sao cũng phải cắt giây  thần kinh xấu hổ để chúc Nguyệt Ánh mãi mãi vui tươi ,khỏe mạnh trong tình thương yêu của gia đình và bạn bè
Thạch Quân at 10/05/2011 05:33 am comment 
  (  Mừng sinh nhật NGUYỆT ÁNH - ÁNH TRĂNG)
Đêm rằm sáng một ÁNH TRĂNG 
Dòng sông trôi những tháng năm cuộc đời 
Niềm vui hạnh phúc người ơi 
Xin cho luôn nở nụ cười trên môi 
     
TRÁC at 10/04/2011 11:46 am comment
    CHÚC MỪNG BẠN NGUYỆT ÁNH NHÂN NGÀY SINH :
 SỨC KHỎE DỒI DÀO
HẠNH PHÚC TRÀN ĐẦY
          NIỀM VUI MỌI NƠI MỌI LÚC        
SONG THU at 10/04/2011 09:25 am comment
MỪNG CHI SINH NHÂT NĂM NAY. 
THÂT VUI, THÂT KHOẺ, TRÀN ĐẦY TÌNH YÊU. 
PHUC CHI NGHI LƯC BAO NHIÊU. 
CHIỀU SÂU SUY NGHĨ, THẲM SÂU NGHIÃ TÌNH.
(Em cố mang v môt chùm hoa tăng chi mà không đươc. máy em lai chỉ có cỡ chữ thế này. đành bó tay! Chi nhân ở em tấm lòng chi nhé!)
chaoquelam at 10/03/2011 11:58 pm comment
chúc mừng sinh nhật bạn NGUYỆT ÁNH chúc bạn ,vui vẻ khỏe mạnh! Ánh trăng vẫn chiếu sáng ngời cuộc đời vẫn đẹp vẫn tươi như đóa hồng!
BÓNG BÀN BIỂN at 10/03/2011 03:49 pm comment
Chúc mừng Sinh nhật Bạn Nguyệt Ánh. Chúc sức khỏe và mọi sự tốt lành.
Kỳgai at 10/03/2011 10:32 am comment
      CHÚC MỪNG SINH NHẬT  BẠN NGUYỆT ÁNH        
Một nhà khoa học xưa và nay,     
Ngọn lửa nhiệt tình thật hăng say,     
Luôn luôn cải tiến, luôn đổi mới,     
Xin suy tôn bạn - một bậc thầy.

Nguyệt Ánh at 10/03/2011 03:03 pm comment
Tôi rất cám ơn Blog LSQL đã Tổ chức Sinh Nhật và có những lời chúc mừng quý báu cho tôi. Tôi xin cố gắng thực hiện. Vốn muốn " Quên tuổi Già, sống mãi tuổi đôi mươi" cho nên tôi không bao giờ tổ chức sinh nhật. Song từ nay tôi sẽ đổi mới tư duy. Cũng chẳng còn được sinh nhật mấy lần nữa cho nên từ nay về sau nếu còn có thể, tôi sẽ tổ chức nghiêm chỉnh. Trong ngày đó tôi sẽ kiểm điểm lại một cách nghiêm túc xem chặn đường tiến tới đích vừa qua như thế nào, để rút kinh nghiệm cho chặn đường tới. Chắc chắn sẽ có nhiều chuyện để chia sẻ với các bạn trong mỗi lần sinh nhật sau này.



Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016

VỤ NHÀ BÁO QUANG THẾ BỊ ĐÁNH – ĐƯỢC MÙA… BUỒN



FB Hồ Bất Khuất
30-9-2016
Vụ Nhà báo Quang Thế bị đánh trên cầu Nhật Tân có thể nói là rất “được mùa”. Tính sơ sơ cho đến giờ phút này đã có hàng trăm bài báo viết về sự kiện này. Công an Hà Nội, mà đại diện là Đại tá Nguyễn Duy Ngọc, phó giám đốc, thủ trưởng cơ quan CSĐT Công an TP Hà Nội công bố kết quả điều tra và giải quyết vụ việc.
Theo đó, kỷ luật khiển trách Ngô Quang Hưng vì anh này chỉ “gạt tay trúng má”. Nguyễn Văn Thuyên chỉ bị kiểm điểm phê bình rút kinh nghiệm vì chưa có hành động cụ thể. Hơn nữa ông Ngọc còn gọi việc công an đuổi đánh nhà báo là “xô xát”. Còn Nhà báo Quang Thế thì bị phạt trên 14 triệu đồng vì vi phạm tới 6 lỗi; báo chí lại ồ lên, lại viết.
Thể loại rất phong phú. Nhiều nhất là tường thuật, tiếp theo là bình luận, phỏng vấn, chuyên luận (các luật sư vào cuộc nói về khía cạnh pháp luật), và có cả phiếm luận (ví dụ bài “Gương mặt và Quả đấm” – Bút Bi, báo Tuổi Trẻ), bài “Vở tuồng kiểm điểm” – Báo Pháp Luật TP.HCM).
Có tới hàng triệu bình luận của bạn đọc. Có tới 99,99% bình luận không đứng về phía công an. Nhiều bình luận mỉa mai sự bao che vụng về, sự dằn mặt thô thiển (nhiều nhà báo đến tác nghiệp nhưng chỉ có Quang Thế là bị phạt), sự coi thường dư luận của Công an Hà Nội.
Tự nhiên tôi rơi vào trạng thái buồn day dứt và tự hỏi: Chẳng nhẽ những khái niệm “liêm sỉ”, “tự trọng”, “uy tín”, “thiện cảm”… không còn được một số cán bộ, chiến sĩ Công an Hà Nội nhớ tới nữa?!
Buồn chưa xong, tôi lại rơi vào tuyệt vọng về cơ chế: Công an đánh người, rồi công an điều tra, công an xử phạt, công an tuyên bố… Tất cả đều do công an phụ trách thì làm sao có kết quả khác được!? Thèm cơ chế “tam quyền phân lập” – trong việc xây dựng nhà nước pháp quyền, giống như cơ chế thị trường trong kinh tế.
Này, nhưng đừng quá tuyệt vọng! Ở nước ta vẫn còn cơ quan dân cử, đó là Quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp. Các cơ quan này có chức năng giám sát. Vậy còn một chút hi vọng ở các cơ quan dân cử. Hãy hành động đi! Đừng để nỗi buồn kéo dài và cảm giác người ta “ngồi xổm trên dư luận” và hể hả cười.
-----------------------------
FB Bạch Hoàn
Một cái gạt tay, một cú đấm…
30-9-2016

Một cú đấm vung ra giữa thanh thiên bạch nhật, nhằm thẳng mặt phóng viên Quang Thế, báo Tuổi trẻ. Chỉ có người mù và những kẻ bán linh hồn rách nát mới cho rằng đó là một cái gạt tay quá cao.
Công an Hà Nội không bị mù, đương nhiên là vậy. Nhưng họ vẫn cho rằng cú đấm vào mặt nhà báo của viên cảnh sát hình sự huyện Đông Anh chỉ là cái gạt tay vào má. Thế nên, kẻ vung tay chỉ bị khiển trách. Còn nhà báo, người nhận cái gạt tay đến chảy máu miệng lại bị xử phạt 14,5 triệu đồng.
Một cú đấm tấn công biến thành một cái gạt tay chống đỡ, người ta bỡn cợt sự thật và coi thường người dân đến mức ấy sao? Nếu đó là cái gạt tay vào má nhà báo thì chắc chắn cũng là một cú đấm trực diện vào niềm tin của người dân.
Đến giờ tôi vẫn làm báo. Nhưng vụ việc này tôi lại thấy thương ngành công an. Bởi chỉ với sự trơ trẽn của vài cá nhân kia đã có thể phá hoại những cống hiến thầm lặng của không biết bao nhiêu người, phá hoại những nỗ lực xây dựng, giữ gìn hình ảnh của cả ngành công an.
Có lẽ, những cá nhân ấy chưa được dạy rằng, nhận lỗi và sửa sai không bao giờ khiến người ta hèn kém.
--------------------------------------

FB Nguyễn Thông
30-9-2016
Tôi nói thêm về phóng viên Trần Quang Thế, người bị công an cho ăn đấm hộc máu mồm.
– Nó hành nghề viết lách, chuyên viết bài cho tờ báo mà nó được trả lương, không gọi nó là nhà báo thì gọi nó là gì.
– Nhà báo không hẳn cứ phải là những người có thẻ do Bộ 4T cấp. Theo quy định do chính các vị ấy đặt ra, phải được cơ quan báo chí nhà nước tuyển dụng, ký hợp đồng, có 3 năm hành nghề trở lên mới được cấp thẻ nhà báo. Vậy trong thời gian 3 năm đó, không gọi nó là nhà báo thì là gì, con chó chắc.
– Nó đi làm nhiệm vụ do tòa soạn, do ban biên tập phân công, đó cũng là thi hành công vụ. Nó đi tán gái thì mới là việc riêng, còn đi lấy thông tin theo sự phân công của lãnh đạo cơ quan nhà nước thì phải gọi là công vụ. Công vụ đâu chỉ công an làm nhiệm vụ mới là công vụ. Mấy ông công an làm công vụ đậu xe ô tô chình ình trên cầu thì được, còn nó chạy gấp đến tạm bỏ cái xe máy đó để làm công vụ thì bắt lỗi nó. Phải bình đẳng. Đừng có mượn con ma chế độ để nhát người khác nhé.
– Chú Thế, anh bảo thật, không có lỗi thì đừng nhận lỗi, đừng hèn. Không làm việc này thì làm việc khác, hai tay vày lỗ miệng, rồi cũng sống được, để còn đứng thẳng trong đời. Cái báo của chú nó đã nhu nhược thế, chú đừng có nấn ná tiếc nuối gì.