Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

Món quà cho ông John McCain

Gs Nguyễn Văn Tuấn/FB Nguyen Tuan
Món quà ngoại giao? ( Blog Hiệu Minh)
Mõ làng Culờ bình : Vừa đọc bài viết này vừa ...ngượng ! 
Đọc bài viết khá dài này (1), phải chú ý lắm mới biết món quà ông Phạm Quang Nghị tặng Thượng nghĩ sĩ John McCain là gì. Thì ra đó là hai bức hình: một hình chụp cái bia dựng bên hồ Trúc Bạch sau khi ông John McCain bị bắt tại đó vào năm 1967, và một hình ghi lại viên phi công đang giơ tay đầu hàng. Tôi không rõ viên phi công đó là ai, có phải là John McCain? Tôi tò mò tìm hiểu cái bia đó viết gì, thì thấy hơi sốc … 

Tấm bia đó rất khó tìm, nhưng một bản chụp lại và post trên trang blog hoangsaparacels.blogspot.com. Tấm bia viết nguyên văn như sau (có chỗ không rõ nên tôi để trong […]). 
“NGÀY 26 10 1967 TẠI HỒ TRÚC BẠCH QUÂN VÀ DÂN THỦ ĐÔ HÀ NỘI BẮT SỐNG TÊN JOHN SNEY MA CAN THIẾU TÁ KHÔNG QUÂN MỸ LÁI CHIẾC MÁY BAY A4 BỊ BẮN RƠI TẠI NHÀ MÁY ĐIỆN YÊN PHỦ […]”
Chú ý những chữ như “tên”, cũng may là không có hai chữ “giặc lái” phía sau! Tấm bia ngắn nhưng có ít nhất 2 thông tin sai một cách hiển nhiên. Tên ông John Sidney McCain bị viết sai là “JOHN SNEY MA CAN”. Ông ấy là sĩ quan hải quân, nhưng tấm bia ghi là thiếu tá không quân. Hèn gì khi đưa cho ông McCain tấm hình, ông ấy nói “tôi cảm thấy không thể hài lòng (người phiên dịch đã dùng một từ khá mạnh là "bị xúc phạm"). Ngài có biết không, tôi là thiếu tá hải quân chứ không phải là thiếu tá không quân. Tôi thuộc lực lượng không quân của hải quân. Các ngài đã ghi vào tấm bia này không đúng". 
Tôi nghĩ món quà (hay hai bức hình này) mà tặng cho John McCain là không thích hợp. Ông McCain bị bắn rơi và trở thành tù binh ở Hà Nội trong suốt 5 năm rưỡi. Đó là một thời gian tù đày dài, không bao giờ xoá nhoà trong kí ức của ông. Nó như một vết thương lòng của một người. Vậy mà, bẵng đi một thời gian dài khi hai nước đã có bang giao tương đối tốt, thì đột nhiên có người đem hai tấm hình đến làm quà để khơi dậy một thời nhục nhã. Thử tượng tượng, người ta chụp hình tấm bia trong đó người ta đề cập đến mình một cách miệt thị (nhưng viết sai), và đem tặng cho mình. Nó chẳng khác gì cách nói: Tao chửi mày trên bia, và bây giờ tao tặng hình cái bia đó cho mày. Thật là một món quà không thích hợp. 
Không biết ông McCain nghĩ gì khi nhận hai tấm hình, nhưng đối với nhiều người bình thường, thì món quà đó có thể xem là một sự hạ nhục người chủ nhà. Nếu hạ nhục là quá đáng, thì tasteless có thể là một chữ khác có thể dùng để mô tả hai bức hình. Có thể ông giả bộ cười cười nói nói, nhưng trong thâm tâm ông nhớ lại những gì ông viết trong thời gian tù binh. Ông có kể lại thời gian bị cầm tù, thẩm vấn (không thấy kể có bị tra tấn hay không) trong Hoả Lò [2]. Đọc câu chuyện thẩm tra của ông chúng ta thấy rất giống những câu chuyện của các tù binh VNCH bị giam cầm trong các trại cải tạo trước đây, và cũng tương tự như những câu chuyện của những người bị giam cầm ngày nay. Trong câu chuyện, Ông McCain không hề dấu diếm rằng ông xem thường trình độ của họ, tỏ ra rất khinh bỉ những người thẩm vấn ông, và ông gọi họ là The Cat (mèo), The Rabbit (thỏ), thậm chí nặng nề hơn là “gook”, v.v. [2]. 
Trước đây, Nhà văn Phạm Thị Hoài có nhận xét rằng các món quà ngoại giao của các lãnh đạo VN thường rất nhàm chán, và chỉ xoay quanh những món như tranh Hồ Chí Minh, chùa Một Cột, và Tháp Rùa [3]. Nhà văn mỉa mai gọi là “Ngoại giao Tháp Rùa”. Ngày hôm nay, các lãnh đạo VN đã có cố gắng đổi mới quà cáp, nhưng khổ nỗi, lần đổi mới áp dụng cho ông John McCain theo tôi là một sơ suất đáng tiếc. Ông John McCain là người thẳng thắn, ông từng nói trước một cử toạ ở Sài Gòn rằng “wrong guys […] had won the Vietnam War”, biết đâu lần này ông nghĩ trong đầu “the right guy has given a wrong present”. 
----
(1) http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/189997/mon-qua-ong-pham-quang-nghi-tang-tns-mccain.html. Bài dài, có nhiều đoạn biện minh rất buồn cười, và mang tính nịnh hót lãnh đạo.
(2) http://www.usnews.com/news/articles/2008/01/28/john-mccain-prisoner-of-war-a-first-person-account. Có đoạn ông gọi hai người thẩm vấn là Con Mèo (The Cat) còn người kia là Con Thỏ (The Rabbit). Ông mô tả những người thẩm vấn này ngu xuẩn (They took me up into one of the interrogation rooms, and for the next 12 hours we wrote and rewrote. The North Vietnamese interrogator, who was pretty stupid, wrote the final confession, and I signed it. It was in their language, and spoke about black crimes, and other generalities.)

13 nhận xét:

  1. Thật không thể tưởng tượng được. Đúng như là một cái tát vào mặt chủ nhà. Qua việc này có người đã bình luận rằng đây là hành động giúp Tàu chống Mỹ, chứ không phải muốn hợp tác với Mỹ chống Tàu.
    Tôi đã đọc " Hồi ký hỏa lò" của John McCain ( http://www.vietthuc.org/ohn-mccain-hoi-ky-hoa-lo/) và không dám đưa lên blog vì những miêu tả cảnh nhà tù và nhất là cách hành xử, tra tấn của những người quản giáo lúc bấy giờ. Tất nhiên bị cầm tù là nhục nhã và cay đắng nhưng thái độ của John McCain với thời gian này là là khinh bỉ và tự hào vì ông và nhiều tù binh đã giữ được phẩm chất. Khi biết được rằng ông là con một đô đốc hải quân và sau đó được thăng chức tư lệnh hải quân TBD, phía VN đã hỏi ông có muốn về không? sau ba đêm suy nghĩ ông đã trả lới : " KHÔNG " va yêu cầu nếu thả tù binh thì thả theo thứ tự người bị bắt trước sau ( chứ không ưu tiên con ông cháu cha). Trong một đoạn khác ông viết :" Có một điều rất thú vị là sau khi tôi trở về, Henry Kissinger có kể với tôi rằng khi ông ởHà Nội để ký thỏa thuận cuối cùng, Bắc Việt có đề nghị cho phép ông ta có thể mang một người cùng theo về Washington và đó là tôi. Tất nhiên là ông từ chối và tôi đã cảm ơn ông về điều đó rất nhiều, vì tôi không muốn là biệt lệ. Hầu hết mọi người đều cá cược rằng tôi là người cuối cùng được thả, nhưng bạn không bao giờ có thể hiểu được bọn “gook”.
    Thiển nghĩ nếu muốn gơi lại kỷ niệm xưa thì nên tặng ông cuốn hồi ký bằng tiếng Việt có lẽ là hay hơn.
    Cũng qua đọc hồi ký tôi cũng thấy nghi vấn về một câu truyện truyền miệng thời đó: Bố của John McCain đã đánh tiếng dồng ý trả một lượng vàng bằng trọng lượng của John McCain để VN thả con ông ?

    Trả lờiXóa
  2. Một món quà KÉM KHÔN NGOAN, thiếu trí tuệ !

    Trả lờiXóa
  3. Không hiểu khi sang TQ ô. Nghị đã tặng gì cho các lãnh tụ láng" riềng" láng "tỏi" nhỉ?
    Lại thán phục món quà bà thủ tướng Đức tặng lão Tập quá ạ!

    Trả lờiXóa
  4. Ngô nghê nhất hiện nay là các vị lãnh đạo cao nhất.

    Trả lờiXóa
  5. Bằng món quà này ông Nghị muốn nói rằng: Đảng CSVN quyết tâm đi với China, Mỹ hãy bỏ ý định lôi kéo VN bằng cách mời ngoại trưởng Phạm Bình Minh sang Mỹ.

    Trả lờiXóa
  6. tôi đố ông NGHI(?) sang CHINA tặng TẬP CẬN BÌNH ảnh gian khoan 981. ông NGHI đinh học bà thủ tướng ĐỨC tặng TCB chiếc bản đồ cổ từ thế kỉ 18 trong đó CHINA chỉ là phần nhỏ.nhưng ông NGHỊ học ko thuộc bài.nếu là học sinh cho ông NGHỊ điểm O (không)

    Trả lờiXóa
  7. Không thể tưởng tưởng nổi những cái đầu của họ tối tăm đến thế nào. Đọc xong không chỉ ngượng mà phẫn uất.. Chỉ xét về khía cạnh tâm lý trong quan hệ cá nhân, không ai mong muốn người khác nhắc lại những sai lầm khuyết điểm của bản thân thuộc quá khứ; huống hồ về mặt ý nghĩa mang tầm Quốc gia Quốc tế lại càng không thể dễ dãi gợi lại chuyện thắng thua trong chiến tranh nhằm khơi lên lòng hận thù. Ông PQN tặng mấy bức ảnh đó nhằm mục đích gì, thu được kết quả gì, ai được lợi , ai bị hại ? Ông ta không đi chơi để tặng bạn riêng của ông vài bức ảnh vớ vẩn mà thay mặt toàn dân VN trong bang giao với một QG quan trọng. Từ sự việc này cộng với nhiều việc khác, có thể rút ra hai kết luận :
    - Chuyến đi đã thất bại, ông
    Nghị không xứng được đưa lên tầm cao hơn.
    - Các đảng viên, cùng nhân dân cả nước có quyền chất vấn những người có trách nhiệm phải giải thích chuyện này.Không thể muốn làm gì thì làm rồi ngồi xổm trên dư luận mãi được.

    Trả lờiXóa
  8. Tôi thấy quá buồn cho các vị lãnh đạo nước mình.

    Trả lờiXóa
  9. Ông Ngị này cũng giống ông tổng Phiêu khoe xhcn thắng Mỹ ban khen ông Clinton khiến ông ấy rất cáu sườn còn người nam ta mang tiếng bởi mấy vị vua quan này.

    Trả lờiXóa
  10. Nặc danh17:16 4/8/14

    Tôi mà nói ngược mọi người rằng tôi khen ông Phạm Quang Nghị thì chắc là sẽ bị ném đá chết thôi. Thế nhưng tôi vẫn khen vì mấy lý do sau đây:
    1) Ông Nghị này rất có lập trường của người Cộng Sản Việt Nam. Dân Việt Nam giờ không coi Mỹ là kẻ thù , nhưng Đâng CSVN thì không bao giờ. Cộng Sản và Tư Bản là kẻ thù không đội trời chung. Ông Nghị tặng quà như vậy để nhắc cho ông McCain rằng, Đảng CSVN đang thống trị nước VN không bao giờ coi Mỹ là bạn.
    2) Ông Nghị cũng muốn cho Ông McCain biết rằng, Đảng CS VN với Dân VN không phải là một đâu. Cái mà dân VN muốn không phải là cái mà Lãnh đạo ĐCSVN muốn. Quyền lợi của Nhân dân VN là mâu thuẫn với quyền lợi của LĐ ĐCSVN, Mỹ không được quên điều đó.
    3) Mỹ không được ủng hộ ND Việt Nam. Mỹ phải ủng hộ LĐ ĐCSVN, nếu không thì Mỹ sẽ chịu chung số phận như trong bức ảnh quà tặng này.
    4) Ông Nghị là nhà thơ làm chính trị , nên mọi việc làm đều có suy nghĩ như "thơ", sâu sắc lắm. Mỹ và NDVN phải suy ngẫm mới hiểu được.
    5) Hoan hô Ông Nghị kiên định lập trường của LĐ ĐCS Việt nam !
    6) Thế thì Ông Nghị đâu phải ngu, ông là một lãnh đạo sáng suốt của Đảng đấy chứ. Ông không lùi bước trước kẻ thù. Ông tấn công liên tục, toàn diện, không mệt mỏi. Những ai phê phán ông Nghị là những người không biết phân biệt bạn- thù của Đảng ta.

    Trả lờiXóa
  11. Ăm cơm mới, nói chuyện cũ. Năm trước Phạm Quang Nghị có danh sách bầu ở quân Hai Bà Trưng , phướng Bách khoa. Khi bầu về tôi khoe hàng xóm :" cô gạch tên Phạm Quang Nghị. Thằng cha này người Thanh Hóa thì về đó mà ứng cử. Sao nó lại ứng cử ở khu ta, người HN thế này...." Nói một thôi một hồi, hàng xóm cười khì :" Cụ ơi, cụ không bầu, nó vẫn trúng ". " Trúng mạc xác nó, mình cứ gạch cho sướng tay ". " Thì cụ sướng tay, chứ ta vẫn phải chịu sự lãnh đạo của thằng cha này thôi ". Không hiểu sao nhìn thấy mặt thằng cha này tôi ghét ghê.Mặt nó trông giả rối, đần độn sao ấy, khó chịu lắm.

    Trả lờiXóa
  12. cha nayf gioir che daaus taam ddiaj ..

    Trả lờiXóa