Nguyễn Khắc Mai - Công bố ý kiến của một đảng viên bình thường về việc ông Lê Hồng Anh đi Trung Quốc
Nguyễn Khắc Mai |
Báo chí trong nước, ngoài nước đưa tin : Ông Lê Hồng Anh UV BCT,
phái viên đặc biệt của TBT Nguyễn Phú Trọng, theo lời mời của
ĐCSTQ, đến Bắc kinh trong hai ngày 26 và 27 tháng Tám này. Mục
đích để làm dịu tình hình, không để tái diễn các vụ việc căng
thẳng như vừa qua, phát triển quan hệ lành mạnh, ổn định lâu
dài quan hệ giữa hai đảng, hai nước.
1. Thời gian gần đây có nhiều đảng viên thường (để nói họ không ở trong các cấp ủy) lên tiếng công khai bàn công việc của đảng, của Đất nước. Đó là dấu hiệu đáng mừng. Đáng tiếc là trong đảng không có những sinh hoạt, diễn đàn cho bàn luận, đăng công khai các ý kiến đó trên những phương tiện thông tin của đảng. Báo Nhân dân dù có có tiêu ngữ “tiếng nói của Đảng”, nhưng cũng chưa bao giờ đăng ý kiến “khác” của đảng viên, thành ra tiếng nói đó chỉ là của một số nhỏ, chưa thể gọi là của Đảng được. Tôi hy vọng tới đây sẽ được sửa sai. Về điều này quả nhiên là không bình thường trong hệ thống “cộng sản” (tôi phải để trong ngoặc kép là có lý của nó, xin xem ý kiến trong bài Minh triết C. Mác và những nghịch lý cộng sản). Còn nhớ cách đây 25 năm tôi đã ghi lại trong sổ tay câu nói đã bị vùi lấp của F. Ăng ghen, mà tôi cho là một dự báo sâu sắc: “Phải chấm dứt ngay một tình hình tế nhị. Cớ sao những đảng viên thường, thay cho coi các quan chức của mình là “đầy tớ”, để bảo ban, phê bình, lại coi họ như là đám-quan liêu-không bao giờ-mắc sai lầm”. Tôi cho đó là định nghĩa rất xác đáng về những ban lãnh đạo của những đảng cộng sản theo quốc tế III của Lê nin.
2. Đồng chí Lê Hồng Anh đi TQ chủ yếu là với tư cách của đảng. Hai đảng cầm quyền có thể trao đổi với nhau thoải mái. Nhưng những vấn đề “quan hệ giữa hai nước”, nếu đ/c lại cam kết, hứa hẹn, thậm chí ký kết những vấn đề quan hệ giữa hai nước thì đ/c đã lạm quyền, có thể bị kết tội là vi phạm luật pháp. Nói như cụ Hồ, đảng phải văn minh, thì đúng ra những việc của Đất Nước ban lãnh đạo của đảng phải bàn cho kỹ, cho nát nước ra, kết luận rồi giao cho những đảng viên có tư cách nhà nước, như Bộ trưởng ngoại giao, Thủ tướng, Phó thủ tướng… thực hiên. Rồi lại phải đưa về Quốc hội phê duyệt. Cuộc đi này của đ/c chỉ được coi như tiền trạm, sơ bộ bàn với TQ những vấn đề ta muốn giải quyết. Khi về phải đưa ra BCH TW bàn thảo có quyết nghị, rồi trình với QH. Những ký kết gì giữa hai nước, hai nhà nước phải do Chính phủ hoặc Chủ tịch Nhà nước ký kết. Không để lặp lại những sai lầm như từng xảy ra ở Thành Đô. Huống nữa, tôi nghe nói sẽ có một cuộc họp BCH TƯ bàn về những vấn đề quan hệ với TQ, mà chưa thấy họp, thì nội dung của cuộc đi này của đ/c rõ ràng là chưa được chuẩn bị kỹ càng. Khi về đ/c Anh phải báo cáo với BCH TƯ và cho toàn Đảng biết. Sau đó phải đệ trình cho QH, Chủ tịch Nhà nước và Chính phủ để Nhà nước xử lý.
3. Tôi nghe nói đồng chí cũng có nhiệm vụ xin lỗi xin phải, bồi thường nhân đạo cho những doanh nghiệp và công nhân TQ bị thiệt hại do những hành động cực đoan bị kẻ xấu tổ chức và xúi dục. Dư luận nghi rằng chính bọn tay sai nằm vùng của TQ mới là kẻ chủ mưu. Nhưng không biết đ/c có dám “thưa với thiên triều” rằng quân của họ vẫn hành xử như hành động hải tặc, đánh đập, đâm chìm, cướp bóc máy móc, ngư cụ và cả hải sản của ngư dân Việt Nam. Hành động hải tặc của phía TQ thường xảy ra với ngư dân ta là một trong vô vàn hành động gây “căng thẳng” của phía TQ. Liệu đ/c có đòi họ phải chấm dứt những hành động như thế và cũng đòi họ phải bồi thường cho ngư dân VN hay không? Phải chấm dứt những hành động này thì mới giảm căng thẳng được.
4. Để “ổn định”quan hệ hai nước và giảm căng thẳng trên Biển Đông. Đúng. Rất cần. Không chỉ cho VN, cho cả TQ và cả lợi ích quốc tế và khu vực. Vấn đề then chốt là Trung quốc chấm dứt chính sách bá quyền đại Hán, trả lại nguyên trạng cho biển Đông, từ bỏ đường “lưỡi bò” (nhiều chuyên gia quốc tế cho là đã vẽ nên bằng não trạng bò), chấm dứt hành động hải tặc với ngư dân VN. Trung quốc cần thể hiện mình như một cường quốc văn minh, có trách nhiệm với Dân tộc mình và với nhân loại bằng một trình độ văn hóa mới trong nền chính trị khu vực và thế giới. Việt Nam phải học bài học của Thánh Gióng, phải lớn mạnh nhanh lên để có mối quan hệ tốt đẹp với TQ, mà chính TQ cũng sẽ hưởng lợi ích từ điều này, mà cả an ninh, hòa bình khu vực và thế giới cũng đều có lợi.
Nguyễn Khắc Mai
1. Thời gian gần đây có nhiều đảng viên thường (để nói họ không ở trong các cấp ủy) lên tiếng công khai bàn công việc của đảng, của Đất nước. Đó là dấu hiệu đáng mừng. Đáng tiếc là trong đảng không có những sinh hoạt, diễn đàn cho bàn luận, đăng công khai các ý kiến đó trên những phương tiện thông tin của đảng. Báo Nhân dân dù có có tiêu ngữ “tiếng nói của Đảng”, nhưng cũng chưa bao giờ đăng ý kiến “khác” của đảng viên, thành ra tiếng nói đó chỉ là của một số nhỏ, chưa thể gọi là của Đảng được. Tôi hy vọng tới đây sẽ được sửa sai. Về điều này quả nhiên là không bình thường trong hệ thống “cộng sản” (tôi phải để trong ngoặc kép là có lý của nó, xin xem ý kiến trong bài Minh triết C. Mác và những nghịch lý cộng sản). Còn nhớ cách đây 25 năm tôi đã ghi lại trong sổ tay câu nói đã bị vùi lấp của F. Ăng ghen, mà tôi cho là một dự báo sâu sắc: “Phải chấm dứt ngay một tình hình tế nhị. Cớ sao những đảng viên thường, thay cho coi các quan chức của mình là “đầy tớ”, để bảo ban, phê bình, lại coi họ như là đám-quan liêu-không bao giờ-mắc sai lầm”. Tôi cho đó là định nghĩa rất xác đáng về những ban lãnh đạo của những đảng cộng sản theo quốc tế III của Lê nin.
2. Đồng chí Lê Hồng Anh đi TQ chủ yếu là với tư cách của đảng. Hai đảng cầm quyền có thể trao đổi với nhau thoải mái. Nhưng những vấn đề “quan hệ giữa hai nước”, nếu đ/c lại cam kết, hứa hẹn, thậm chí ký kết những vấn đề quan hệ giữa hai nước thì đ/c đã lạm quyền, có thể bị kết tội là vi phạm luật pháp. Nói như cụ Hồ, đảng phải văn minh, thì đúng ra những việc của Đất Nước ban lãnh đạo của đảng phải bàn cho kỹ, cho nát nước ra, kết luận rồi giao cho những đảng viên có tư cách nhà nước, như Bộ trưởng ngoại giao, Thủ tướng, Phó thủ tướng… thực hiên. Rồi lại phải đưa về Quốc hội phê duyệt. Cuộc đi này của đ/c chỉ được coi như tiền trạm, sơ bộ bàn với TQ những vấn đề ta muốn giải quyết. Khi về phải đưa ra BCH TW bàn thảo có quyết nghị, rồi trình với QH. Những ký kết gì giữa hai nước, hai nhà nước phải do Chính phủ hoặc Chủ tịch Nhà nước ký kết. Không để lặp lại những sai lầm như từng xảy ra ở Thành Đô. Huống nữa, tôi nghe nói sẽ có một cuộc họp BCH TƯ bàn về những vấn đề quan hệ với TQ, mà chưa thấy họp, thì nội dung của cuộc đi này của đ/c rõ ràng là chưa được chuẩn bị kỹ càng. Khi về đ/c Anh phải báo cáo với BCH TƯ và cho toàn Đảng biết. Sau đó phải đệ trình cho QH, Chủ tịch Nhà nước và Chính phủ để Nhà nước xử lý.
3. Tôi nghe nói đồng chí cũng có nhiệm vụ xin lỗi xin phải, bồi thường nhân đạo cho những doanh nghiệp và công nhân TQ bị thiệt hại do những hành động cực đoan bị kẻ xấu tổ chức và xúi dục. Dư luận nghi rằng chính bọn tay sai nằm vùng của TQ mới là kẻ chủ mưu. Nhưng không biết đ/c có dám “thưa với thiên triều” rằng quân của họ vẫn hành xử như hành động hải tặc, đánh đập, đâm chìm, cướp bóc máy móc, ngư cụ và cả hải sản của ngư dân Việt Nam. Hành động hải tặc của phía TQ thường xảy ra với ngư dân ta là một trong vô vàn hành động gây “căng thẳng” của phía TQ. Liệu đ/c có đòi họ phải chấm dứt những hành động như thế và cũng đòi họ phải bồi thường cho ngư dân VN hay không? Phải chấm dứt những hành động này thì mới giảm căng thẳng được.
4. Để “ổn định”quan hệ hai nước và giảm căng thẳng trên Biển Đông. Đúng. Rất cần. Không chỉ cho VN, cho cả TQ và cả lợi ích quốc tế và khu vực. Vấn đề then chốt là Trung quốc chấm dứt chính sách bá quyền đại Hán, trả lại nguyên trạng cho biển Đông, từ bỏ đường “lưỡi bò” (nhiều chuyên gia quốc tế cho là đã vẽ nên bằng não trạng bò), chấm dứt hành động hải tặc với ngư dân VN. Trung quốc cần thể hiện mình như một cường quốc văn minh, có trách nhiệm với Dân tộc mình và với nhân loại bằng một trình độ văn hóa mới trong nền chính trị khu vực và thế giới. Việt Nam phải học bài học của Thánh Gióng, phải lớn mạnh nhanh lên để có mối quan hệ tốt đẹp với TQ, mà chính TQ cũng sẽ hưởng lợi ích từ điều này, mà cả an ninh, hòa bình khu vực và thế giới cũng đều có lợi.
Nguyễn Khắc Mai
82 tuổi đời, 55 tuổi đảng
Tác giả gửi (Bauxitevn) BVN
Hơn cánh chúng ta cả thập niên về tuổi tác, thâm niên tuổi đảng cũng thuộc hàng "ghê răng" , vậy mà nói năng khúc triết . Đúng là khí phách Đảng của Bác Hồ !
Trả lờiXóaPhải làm ,ít nhất phải nói để những người lãnh đạo đảng thấy đất nước này không phải là nơi họ tác oai tác quái ,Muốn lạy lục ,quỳ gối trước bọn xâm lăng -đó là việc riêng của họ .Dân tộc ta là dân tộc anh hùng ,cũng cấn có một nền ngoại giao ít nhất là tự trọng ,tự tin theo nguyện vọng của dân ..Phải vậy không các bạn ?
Trả lờiXóaEm cũng ấm ức không hiểu sao ta cứ phải xin lỗi, hứa hẹn bồi thường này nọ...trong khi biết lỗi là ở họ. Mềm dẻo cũng ba đường bẩy lối sao cứ phải nhún mình quá vậy! Sao họ không xin lỗi ngư dân ta?
Trả lờiXóaLiệu lần này ổng sang "xin ý kiến chỉ thị" gì đó trước ĐH cũng nên, anh nhỉ!