( Cảm ơn Song Thu Vu đã cung cấp bài viết này)
Tai họa của Formosa Vũng Áng không chỉ kéo dài 70 năm khi dự án kết thúc. Độc hại từ ô nhiễm môi trường là sự hủy diệt dần mòn vô cùng nguy hiểm, mang tính di truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Riêng hiểm họa từ đạo quân thứ 5 mà Formosa Vũng Áng để lại, thì sẽ truyền đời truyền kiếp.
Phối cảnh tổ hợp cảng biển và luyện thép Formosa tại Hà Tĩnh
|
Mong muốn
có nhiều nhà đầu tư để đưa kinh tế địa phương phát triển của
lãnh đạo các tỉnh thành là chính đáng và cần được trân
trọng.
Nhưng hạn
chế thời gian nhiệm kỳ, cộng với áp lực thay đổi chỉ tiêu kinh
tế, cũng như khát khao để lại “dấu ấn” trong thời hạn 5 năm
kể từ khi lên cầm quyền, khiến lãnh đạo nhiều tỉnh thành không
nghĩ đến chiến lược phát triển lâu dài, mà chỉ chăm chú vào
những nhân tố ngắn hạn “ăn liền".
Bởi vậy,
vùng đất nào ngon để phát triển bất động sản, nguồn khoáng
sản nào bán được, nơi nào có thể cho nguồn thu nhanh, là họ
tận dụng “rải thảm đỏ” để mời các nhà đầu tư.
Nguồn thu
ngân sách nhanh như nhà máy bia, thì cố gắng xin phát triển
bằng được. Bởi vậy nhà máy bia mọc lên như nấm, đưa Việt Nam
trở thành nước có lượng tiêu thụ bia theo đầu người cao bậc
nhất, bất chấp những hệ lụy nguy hiểm lâu dài về trí tuệ,
sức khỏe, và mạng sống, do hậu quả rượu bia để lại.
Thậm chí
cả những nguồn thu ăn ngay nhờ du lịch “tâm linh” cũng được
khuyến khích xây dựng tức thì, bất chấp hiểm họa mê tin dị
đoan kìm hãm sự phát triển trí tuệ của nhiều thế hệ.
Dự án
Formosa Vũng Áng, mà lãnh đạo Hà Tĩnh kỳ vọng như một thần
dược chữa trị căn bệnh đói nghèo cho địa phương, là một thí
dụ điển hình về mặt hiểm họa. Để rồi tổng hòa lại trên trục
thời gian 70 năm của dự án, Formosa Vũng Áng không chỉ mất
nhiều hơn được, mà là một tai họa. Tai họa không chỉ dành riêng
cho Hà Tĩnh mà cho cả Dân tộc.
Thực ra tai
họa từ Formosa Vũng Áng không phải chờ đến 70 năm mới có thể
tổng kết để rút ra điều được mất. Tại họa nhìn thấy ngay
trước mặt, sờ được ngay sau gáy. Có 5 tai họa chính sau đây.
I.TAI HỌA MÔI TRƯỜNG
Tai họa môi trường của khu luyện kim Formosa Vũng Áng xuất phát từ bốn nguồn chính:
1. Nước thải
2. Ô nhiễm không khí
3. Tiếng ồn
4. Biến đổi nhiệt độ
2. Ô nhiễm không khí
3. Tiếng ồn
4. Biến đổi nhiệt độ
Nước thải
trong luyện kim là vấn đề khó. Dẫu có xử lý tốt bao nhiêu
cũng không hết độc hại từ kim loại và hóa chất.
Bởi vậy
muốn xử lý nước thải tốt cho các nhà máy luyện kim thì phải
đầu tư nhiều tiền với các công nghệ xử lý nước thải hiện
đại.
Công nghệ
xử lý nước thải mà Formosa sử dụng là loại lạc hậu, và bản
thân Formosa không muốn mất nhiều tiền cho xử lý nước thải, trừ
phi bị ép buộc.
Bởi vậy Formosa đã tận dụng 4 nhân tố sau đây để giảm thiểu chi phí xử lý môi trường của mình:
• Việt Nam chưa đòi hỏi khắt khe về các tiêu chí môi trường.
• Các cơ quan về môi trường Việt Nam bị hạn chế về trình độ và phương tiện nghiệp vụ.
• Thêm vào đó là khát khao có nhà đầu tư nước ngoài.
• Cộng với kẽ hở của cơ chế quản lý và tệ nạn tham nhũng.
• Việt Nam chưa đòi hỏi khắt khe về các tiêu chí môi trường.
• Các cơ quan về môi trường Việt Nam bị hạn chế về trình độ và phương tiện nghiệp vụ.
• Thêm vào đó là khát khao có nhà đầu tư nước ngoài.
• Cộng với kẽ hở của cơ chế quản lý và tệ nạn tham nhũng.
Không ai
hiểu được, bùa mê nào đã khiến chúng ta cho phép Formosa làm
đường ống ngầm rộng 1,2 m dài 1,5 km xả sâu vào lòng biển ở
độ sâu 17m, thay vì thông thường xả theo đường ống lấp trên đất
liền tại nhà máy.
Việc làm
một đường ống ngầm như vậy dưới biển là rất tốn kém, tốn
kếm hơn nhiều lần so với đường ống cống xả nước thông thường.
Nhưng tại sao Formosa đã đề xuất điều ngược đời như thế mà
phía ta cũng chấp nhận?
Chẳng cần
phải là chuyên gia trong cuộc, cũng thấy ngay hai mục đích lộ
liễu như ban ngày của đường ống xả ngầm này:
• Xả nước
thải thoải mái mà không cần qua xử lý, vì phía Việt Nam không
thể kiểm soát được. Để che mắt phía Việt Nam, chỉ cần cho một
ống nhỏ dẫn nước qua xử lý để cung cấp các thông số đo đạc
cần thiết thường ngày (thậm chí tạo giả số liệu loại này).
Khi bị kiểm tra thì đóng van xả tự do, cho nước thải đi qua xử
lý. Xong đoàn kiểm tra, lại trở về quy trình cũ.
• Lúc cần
thiết có thể vận chuyển bất cứ thứ gì, kể cả người, qua hệ
thống ống ngầm này từ nhà máy ra biển và ngược lại. Rồi từ
đó chuyển lên tàu thuyền mà phía Việt Nam không thể kiểm soát
được.
Vũng Áng
là cảng nước sâu, tàu thuyền nước ngoài sẽ ra vào nhiều. Thậm
chí tàu ngầm loại nhỏ có thể dễ dàng đến mà khó bị phát
hiện. Căn cứ tàu ngầm Du Lâm cạnh thành phố cảng Tam Á đảo
Hải Nam cách cãng Vũng Áng chỉ 300 km. Sự thâm Tàu thì không ai
định đoán được.
Nước xả lưu
lượng 12 000 m3/ ngày không qua xử lý và sau này còn nhiều hơn
nữa, là vô cùng độc hại cho môi sinh không chỉ ở biển Vũng Áng
Hà Tĩnh, mà theo hải lưu, còn là cho toàn bộ vùng biển miền
Trung Việt Nam.
Có thể
nhắm mắt mà khẳng định với 99,99% độ chính xác rằng, 294 tấn
hóa chất độc hại mà Formosa nhập về, một phần trong số đó
làm hóa chất xúc rửa, là nguyên nhân trực tiếp của hàng loạt
cá chết vừa qua.
Nhưng bất
luận cá chết vừa qua là do điều gì đi nữa, thì vấn đề nước
thải của Formosa cũng phải được xử lý dưới sự kiểm soát
nghiêm ngặt.
Không chỉ
có nước thải, ba nhân tố còn lại là vấn đề ô nhiễm không khí,
vấn đề tiếng ồn, và vấn đề biến đổi nhiệt độ của Formosa
Vũng Áng, cũng phải đặt trong sự kiểm soát ngặt nghèo.
Nhiều công ty người Hoa đều đã rất nổi tiếng trên toàn thế giới về vi phạm an toàn thực phẩm và môi sinh.
II.MẤT KẾ MƯU SINH
Tai họa thứ hai là mất kế mưu sinh.
Nước thải
của Formosa dẫu có xử lý tốt như thế nào cũng không hết sự
độc hại của kim loại và hóa chất. Bởi vậy môi sinh của cảng
biển Vũng Áng ngày càng xấu đi. Cá tôm và các chủng loại hải
sản ngày càng ít.
Kết quả là đời sống của ngư dân ngàn đời bám biển sẽ bị ảnh hưởng.
Tương tự như
vậy là những người dân bị thu hồi đất làm dự án. Chưa nói
đến giá trị đền bù không xứng đáng của việc thu hồi đất, mà
dẫu có trả đắt lên hơn chục lần, trước mắt thì tưởng chừng
có lợi, nhưng về lâu dài thì không phải như thế.
Số tiền
đền bù, ngay cả hậu hĩnh, có thể xây nhà mua nhiều tiện nghi,
thay đổi đời sống tức khắc. Nhưng khi bố mẹ ông bà mất rồi,
tiền tiêu hết rồi, thiết bị bị tiện nghi cũng cũ nát rồi,
thì lớp cháu chắt chít và đời sau được gì? Họ còn gia tài
gì để lại? Họ có gì để mưu sinh?
Một thửa
đất nông nghiệp, nơi tổ tiên để lại cho cháu con, đời đời kiếp
kiếp truyền nhau trồng lúa trồng rau, chăn nuôi lợn gà, dẫu
không giàu sang, không cao lương mỹ vị, nhưng cũng đủ đảm bảo
đời sống cho gia đình.
Giá trị
của ngôi nhà và thửa ruộng là giá trị vĩnh cửu về chỗ ở và
và sự đảm bảo nghề nghiệp mưu sinh ngàn đời, mà không có thứ
gì thay thế được.
Khi người
dân chài không thể ra biển, khi người nông dân không có đất để
cày cấy, là tước đi kế mưu sinh của họ, không chỉ cho một đời,
mà cho muôn đời cháu chắt về sau.
III.BÁN RẺ TÀI NGUYÊN VÀ THUÊ ĐẤT RẺ MẠT
Về tài nguyên khoáng sản, phải xác định rõ, có những thứ cần khai thác ngay, có những thứ chưa được khai thác.
Chẳng hạn
những mỏ dầu khí ở biển khơi, nằm nơi trung gian mà các nước
đều có quyền khai thác thì nên tranh thủ khai thác.
Nhưng khoáng
sản nằm sâu trong lãnh thổ nước ta, không ai đến khai thác
được, cũng không chuyển động ngầm ở dưới lòng đất được, thì
tùy từng trường hợp mà xử lý. Đủ điều kiện về công nghệ, an
toàn về môi trường, và hiệu quả về kinh tế, không ảnh hưởng
đến an ninh quốc gia, thì hãy khai thác. Bởi vì khoáng sản đó
có thể để lại cho đời sau sử dụng.
Quặng sắt
ở Hà Tĩnh là nguồn tài nguyên quý. Tuy nhiên kêu gọi nhiều nhà
đầu tư nhiều năm mà chưa ai mặn nồng, chứng tỏ điều kiện chưa
chín muồi. Việc khai thác quặng sắt ở Hà Tĩnh có thể chậm
thêm dăm chục năm, hay hàng trăm năm nữa vẫn chưa muộn.
Nay vì
Formosa mà phải đưa ra nhiều ưu tiên vô tiền khoáng hậu, một
trong số đó là điều kiện thuê đất vượt khung kéo dài đến 70
năm. Diện tích thuê rất phí phạm, những 33 km vuông cả đất liền
và mặt biển. Còn giá thuê đất thì vô cùng rẻ mạt. Tổng số
tiền thuê đất là 96 tỷ cho 70 năm, nghĩa là 1,37 tỷ/năm cho cả
33 km vuông!. Thật không tin được.
Rồi Formosa
còn yêu cầu về ưu tiên thuế suất, giảm phí tài nguyên, và
nhiều điều khoản khác nữa để trở thành đặc khu kinh tế mà
công luận đã đề cập đến trong thời gian qua.
Trong khi
đó, về mặt công nghệ, dây chuyền của Formosa lắp đặt ở Vũng
Áng thuộc lớp lạc hậu, không đạt yêu cầu về môi trường, mà
đầu tư ở các nước văn minh chắc chắn không ai cho phép.
Chưa nói đến Formosa xây tường biệt lập, thành lãnh địa riêng, làm gì khó ai biết.
Nếu không
phải là đất chung, khoáng sản chung, mà là của tư nhân thì
không chủ nào đồng ý cho Formosa thực hiện dự án và thuê đất
như thế cả.
IV.ĐỘI QUÂN THỨ NĂM
Tai họa thứ tư nằm ở đội quân thứ năm.
Những người
dân ở mọi quốc gia đều không bao giờ muốn chiến tranh. Họ yêu
hòa bình, sống với nhau như anh em bạn bè láng giềng thân
thiện. Trai gái yêu nhau trở thành vợ chồng, không phân biệt màu
da sắc tộc.
Nhưng khi
chiến tranh xẩy ra là lúc con người bị đẩy lên chiến tuyến. Đó
là lúc sắc tộc trở thành vấn đề cốt lõi.
Chủ trương
xuất khẩu người định cư nước ngoài, cũng như mua tài nguyên
khoáng sản nước ngoài, là các chiến lược xuyên suốt lâu dài,
được khuyến khích, của nhà cầm quyền Trung Quốc.
Đội quân
hàng ngàn người Hoa lao động ở Vũng Áng bắt đầu lấy vợ, đẻ
con, lập phố ở Vũng Áng. Họ là những người lao động giản đơn,
mà phần lớn khó kiếm sống, khó lấy vợ ở Trung Quốc. Trong
số đó có những người thuộc thành phần bất hảo mà nhà cầm
quyền Trung Quốc khuyến khích ra nước ngoài sinh sống.
Hãy nhìn
lấy tấm gương Donbass của Ucraina mà soi. Không một khối lượng
tiền nào có thể so sánh được, nói chi lợi ích vài trăm triệu
đô la mà dự án Formosa Vũng Áng vẽ ra sẽ mang lại.
V.AN NINH QUỐC GIA BỊ ẢNH HƯỞNG
Chưa bao giờ
người Trung Quốc đi lại và đến sinh sống ở nước ta dễ dàng
như hiện nay. Quả thực là họ đi lại như chỗ không người. Nếu
muốn tự so sánh, hãy thử đi Trung Quốc rồi rút ra kết luận.
Đèo Ngang
đông tây từ biển đến biên giới Lào chỉ khoảng 50 km, là vị trí
chiến lược vô cùng quan trọng. Chiếm Đèo Ngang là chia cắt
nước ta thành 2 miền không thể ứng cứu cho nhau.
Với những
vùng thuê đất nhiều năm ở Lào, với đội quân thứ 5 ở Kỳ Anh,
với cảng Vũng Áng, và với lực lượng hải quân ngày càng phát
triển mà khoảng cách từ đảo Hải Nam đến Đèo Ngang chỉ khoảng
300 km, chưa nói đến căn cứ quân sự ở Hoàng Sa, Trường Sa, sự đe
dọa Đèo Ngang từ biển và từ Lào là hiện thực.
Việc để
người nước ngoài thuê một vùng diện tích rộng lớn ở Vũng Áng
đến 70 năm,với hàng ngàn người đến lao động sau đó lấy vợ
sinh con lập phố xá, là điều điều bất lợi vô cùng cho an ninh
quốc gia.
VÀI ĐIỀU PHẢI LÀM
Ai cũng mong
cho dân giàu nước mạnh. Nhưng cái giàu ăn xổi ở thì, chỉ nhìn
thấy thêm được một khoản tiền thuế hàng năm và lợi ích dịch
vụ ngắn hạn trước mắt, mà cố tình quên đi tai họa dài lâu cho
muôn dân, thì thật là nguy hiểm.
Liệu mỗi
năm Formosa Vũng Áng sẽ đem lại bao nhiều tiền nộp thuế ngân
sách? Điều này không khó để tính ra, dựa từ con số vẽ trên
giấy tờ, rằng công suất nhà máy đạt tối đa 10 triệu tấn
thép/năm cho giai đoạn một, và công suất tối đa 22,5 triệu tấn
/năm ( không biết đến bao giờ) của dự án. Rõ ràng từ vài đến
dăm trăm tỷ tiền thuế hàng năm của Formosa không đủ bù tiền bán
rẻ tài nguyên hàng triệu tấn quặng/năm và tiền thuê 33 km vuông
diện tích đất và mặt biển, chứ đừng nói các thiệt hại
khác.
Còn tạo công ăn việc làm và phát triển công nghệ luyện kim ư?
Formosa Vũng
Áng sẽ chẳng đào tạo gì cho Việt Nam về đội ngũ và kỹ
thuật viên lành nghề về luyện kim, mà sau đó Việt Nam có thể
tự mình mình xây dựng và điều hành nhà máy. Đừng hy vọng
điều đó. Công nghiệp ô tô phát triển ở Việt Nam gần 30 năm qua
đã cho Việt Nam được những gì, thì công nghiệp luyện kim chẳng
thể làm điều hơn được.
Còn việc
trả lương và cách đối xử của các công ty người Hoa thì nhiều
người đã rõ. Họ trả lương thấp và quản lý rất khắc nghiệt.
Công nhân
làm việc ở Formosa lên đến 12 h ngày trong môi trường độc hại
để kiếm từ 5-10 triệu đồng/tháng. Đó là công việc cực nhọc
độc hại, bất đắc dĩ mới phải làm.
Tai họa của
Formosa Vũng Áng không chỉ kéo dài 70 năm khi dự án kết thúc.
Độc hại từ ô nhiễm môi trường là sự hủy diệt dần mòn vô cùng
nguy hiểm, mang tính di truyền từ thế hệ này sang thế hệ
khác. Riêng hiểm họa từ đạo quân thứ 5 mà Formosa Vũng Áng để
lại, thì sẽ truyền đời truyền kiếp.
Điều cần
làm trước mắt là buộc Formosa Vũng Áng tuân thủ nghiêm ngặt quy
trình xử lý nước thải và các tiêu chuẩn về môi trường khác.
Riêng với
đường ống xả ngầm dưới lòng biển thì không cho sử dụng. Còn
nếu cho sử dụng thì phải lập một trạm nổi lấy mẫu cuối
đường ống xả trên biển. Lấy trực tiếp thường xuyên ngày đêm từ
đầu cuối của ống xả dưới lòng biển. Trạm này là của Việt
Nam và do Việt Nam điều hành.
Riêng về vụ cá chết và hệ quả, thì bắt đền bù thích đáng theo thông lệ và luật pháp quốc tế.
Có như vậy may ra Formosa mới thay đổi cách ứng xử.
Bài viết rất có lý và có độ sâu khi vạch ra 5 hệ lụy lâu dài do Formosa gây ra đối với Hà Tĩnh nói riêng và đất nước nói chung.Tôi chú ý tới chi tiết: khi có xung đột, TQ có thể dùng đường ống để đưa người nhái, lính thủy đánh bộ vào tập kích bất ngờ khiến ta không kịp đối phó. Riêng phần giải pháp dường như hơi "hiền "quá . Theo tôi, cần làm ngay mấy việc sau đây:
Trả lờiXóa- CP của Ô Phúc tổ chức rà soát lại toàn bộ hợp đồng đã ký với DN Đài; nếu điều khoản nào sơ hở có hại cho phía VN thì thương thảo để bổ sung hoặc hủy bỏ theo luật DN FDI, đặc biệt là những chỗ trống dễ dãi về bảo vệ môi trường.
- Truy tìm cho ra và truy tố những quan chức ( cả về hưu và đương chức) đã nhận tiền đút lót của For để ký những điều khoản có lợi cho đối tác nhưng thiệt cho VN như nêu trên
- Kiểm tra kiểm soát chặt chẽ người nhập cư từ TQ đến làm việc tại đây cũng như trên toàn quốc.
- Lập Ban chỉ đạo QG dự án Formosa song song với DN Đài đặc biệt là về bảo vệ môi trường. Nếu tiếp tục vi phạm lần 2, lần 3 sẽ ra quyết định đóng cửa có thời hạn hoặc vĩnh viễn.( như lời Thủ Tướng Phúc đã tuyên bố)
Các giải pháp mà các vị đã nêu ra đều đúng. Tôi cho là các vị lãnh đạo VN hiện nay đều đồng tình với các giải pháp ấy. Nhưng ở cương vị của các vị lãnh đạo ấy, thì không thể làm theo được! Cũng tương tự như việc chống tham nhũng thôi. Ai chả biết làm thế nào là chặt chẽ, là tối ưu. Nhưng, không thể làm thế được! Chắc các cụ đều có thể trả lời câu hỏi "tại sao lại không thể làm được, dù biết đó là đúng?"
Trả lờiXóaBài này phải được phổ biến rộng cho mọi người dân, để ở blog thì ít người đọc được nên tôi xin copy về Facebook cụ nhé. Tôi không hiểu tại sao đất nước chúng ta đụng đến chỗ nào là có sai phạm ở chố đó?, nhất là những nơi có bàn tay của Tàu nhúng vào?. Rất mong ông TBT, ông chủ tịch nước, ông Thủ Tướng hãy tỉnh giấc đi đừng quá ngủ say đến mê muội nũa!
Trả lờiXóaGiá trị của các loại thông tin đại chúng được đưa lên dư luận xã hội dưới bất kỳ hình thức nào phụ thuộc rất nhiều vào những chủ đề và nội dung sau đây:- mức độ chính xác trong việc tường trình sự việc - Tính khoa học trong việc tìm ra nguyên nhân- Tính khả thi của những đề xuất giải pháp. Có thể coi đó là 3 cấp độ của thông tin. Ở ta, dường như báo chí chỉ mới làm được việc thuật lại sự việc là chính, còn ít phân tích nguyên nhân ,lại càng không nhiều đề xuất giải pháp khắc phục ...Nếu tất cả các nhà báo, nhà nghiên cứu đều cho rằng " biết rồi khổ lắm nói mãi" viết ra chẳng để làm gì, chẳng ai đọc, chẳng ai nghe, chẳng ai làm v.v. thì 700 tờ báo ,tạp chí của chúng ta cùng hệ thống mạng xã hội ( như LSQL chẳng hạn)có lẽ nên đóng cửa luôn cho đỡ tốn công tốn sức tốn tiền ! các cụ nhẩy!
Trả lờiXóa