Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

TIN VÀO THỨ GÌ GIỮA MỘT THẾ GIỚI TAO LOẠN !

Trần Công Thanh (K4)
Hồi này người ta hay nói nhiều tới chuyện đạo nghĩa về “Tình láng giềng” & “Tình hữu nghị” giữa hai nước Việt Nam & Trung Quốc. Và cho rằng “Việt Nam & Trung Hoa núi liền núi sông liền sông” không thể tách rời nhau được; phải gắn bó với nhau “như môi với răng” & đó là do số kiếp định mệnh tại sách trời.
Ô hay ! Từ ngàn xưa đến nay đã có người dân Việt Nam nào không thấu hiểu điều đó! Vì nó là đạo lý, là chân lý & qui tắc sinh tồn không những của hai dân tộc Việt  Nam &Trung  Quốc mà còn là của vạn vật nữa.
Tuy nhiên, cũng nên đặt câu hỏi tại sao trong lịch sử Trung - Việt lại có những trang chéo hèo như thế này:

- Năm 40, Hai Bả Trưng lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Đông Hán ?
- Năm 248, Bà Triệu lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Đông Ngô?
- Năm 541, Lý Bí lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Nhà Lương?
- Năm 713, Mai Thúc Loan lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Nhà Đường?
- Năm 905, Ngô Quyền lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Nam Hán?
- Năm 981, Lê Đại Hành lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Đại Tống?
- Năm 1075, Lý Thường Kiệt lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Tống?
- Năm 1258-1288, Các vua Trần lãnh đạo dân Việt đánh bại quân Nguyên Mông?
- Năm 1427, Lê Lợi lãnh đạo dân Việt đánh bại quân Minh?
- Năm 1858, Nguyễn Huệ lãnh đạo dân Việt đánh bại quân Mãn Thanh?
- Năm 1979, Đảng Cộng sản VN lãnh đạo dân Việt đánh đuổi quân Đảng Cộng sản Trung Quốc xâm chiếm 06 tỉnh biên giới phía bắc Việt Nam?
Qua đó cho thấy, trong chiều dài lịch sử suốt hàng ngàn năm, nhân dân Việt Nam chưa bao giờ gây ra chuyện xích mịch với nhân dân Trung Quốc. Vì vậy, không có chuyện “Tình láng giêng”, “Tình hữu nghị” giữa nhân dân Việt Nam & nhân dân Trung Quốc bị tổn thương, bị đánh mất.
Có thể thấy rõ điều đó thông qua quan hệ giữa cách mạng Việt Nam & cách mạng Trung Quốc trong lịch sử hiện đại. Suốt từ năm 1930 đến năm 1945 & cả trong hai cuộc kháng chiến trường kỳ chống thực dân Pháp & chống xâm lược Mỹ, nhân dân Trung Quốc vẫn tận tình đùm bọc giúp đỡ cách mạng Việt Nam; là hậu phương lớn của hai cuộc kháng chiến chống quân xâm lược của nhân dân Việt Nam.
Còn những mâu thuẫn xung đột giữa Trung Quốc & Việt  Nam xẩy ra trong suốt chiều dài lịch từ xưa đến nay, không phải do nhân dân Trung Quốc gây ra; mà do chính bọn cầm quyền phản động các chế độ nhà nước Trung Quốc gây ra. Vì vậy, đối với nhân dân Trung Quốc nhân dân Việt Nam cần tiếp tục xây đắp & giữ gìn “Tình láng giềng”, “Tình hữu nghi” vốn có lâu đời. Còn đối với bọn cầm quyền phản động Trung Quốc thì làm sao lại có thể là “Tình láng giềng” tốt đối với bọn rắp tâm đi xâm chiếm đất nước mình được, vì trong đầu óc bọn chúng luôn luôn túc trực âm mưu thôn tính, chinh phục nước Việt nam ta.
Để cảnh giác với âm mưu bành trướng của bọn  bành trướng  bá quyền Trung Quốc, dân ta càng phải ra sức giữ vững chí khí chiến đấu, không nề sợ gian khổ, hy sinh, sẵn sàng xả thân bảo vệ non sông bờ cõi, không được để “mất một tấc đất của Tổ Quốc” rơi vào tay bọn bành trướng xâm lược.
Ý thức về bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ & chủ quyền quốc gia của mọi người dân Việt Nam lúc nào cũng sáng tỏ, đúng như tuyên ngôn bất hủ của Lý Thường Kiệt cách đây 10 Thế kỷ:
“Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành định phận tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm ?
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời!”
Và lời dạy của Bác Hồ kính yêu khi kết thúc cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp thần thánh, năm 1954:
“ Các Vua Hùng đã có công dựng nước
Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nươc”.

Cùng với ý chí chiến đấu, bất khuất đã trở thành truyền thống dân tộc: “Giặc đến nhà đàn bà phải đánh”;  phải “Đánh đến tận cái lai quần cuối cùng” nhằm bảo vệ vững chắc non sông bờ cõi Việt Nam dotổ tiên ta để lại./.

KTS. TRẦN CÔNG THANH

4 nhận xét:

  1. Nguyễn Ngọc Hùng01:35 2/6/15

    Xin cám ơn tác giả KTS Trần Công Thanh đã đưa ra những dữ kiện để ôn lại lịch sử của dân tộc ta chống lại kẻ xâm lược từ phương Bắc.
    Tôi chỉ xin bày tỏ một suy nghĩ cá nhân: Ta quen nói "phân biệt giữa nhân dân TQ với chính quyền TQ" trong quan hệ với VN. Nhưng thực ra, hệ thống chính trị độc đảng cầm quyền với "lập trường chuyên chính vô sản" thì tất cả đều phụ thuộc vào ban lãnh đạo. Nhân dân chẳng là gì cả! Trong 2 cuộc kháng chiến của VN chống Pháp và Mỹ, nếu lãnh đạo TQ không chủ trương giúp VN, dù cho mục đích "giúp" là gì, thì nhân dân TQ cũng không làm gì khác được!
    Nếu thời kỳ 1953- 1957, ĐCS TQ không chủ trương giúp VN mở trường TNVN tại Lư Sơn và Quế Lâm, thì nhân dân TQ cũng chẳng thể tự dưng "nhường cơm xẻ áo" cho chúng ta được.
    Nếu "nhân dân TQ" có tiếng nói khác được với ban lãnh đạo TQ, thì tại sao không xảy ra các cuộc biểu tình phản đối ở TQ khi TQ đánh VN năm 1979? Đó chỉ là một câu hỏi làm ví dụ cho sự thật "nhân dân chẳng là gì cả" trong các quốc gia một đảng độc quyền lãnh đạo...

    Trả lờiXóa
  2. CSTQ là những kẻ đầu tiên lạm dụng từ "Nhân dân" để làm bậy ! Có người nhận xét, chỉ từ sau khi ta lập quan hệ ngoại giao với TQ ( tức sau khi TQ thành lập CHNDTH ) thì từ Nhân dân mới được các "thủng chư" phương Bắc tống ồ ạt sang ta. Thể là UBKC hành chính thành UNND. Rồi thì Tòa án Nhân dân. QĐND, CAND, Viện KSND ...nhưng Kho bạc thì không phải của Nhân dân mà là của Nhà nước ! v.v...Nhân dân thực sự đã bị TC nhào năn thành 1 thứ đại bù nhìn không hơn không kém ! Được mỗi cái Hội đồng Nhân tưởng của dân thật, ai ngờ cũng chỉ là một cẳng tay nữa nối dài của Đảng mà thôi. Vì thế mà luận ra, trong triều CS trị vì (ở Tầu), Nhân dân chỉ là thằng bù nhìn giữ dưa ! Tôi đồng ý với ý kiến của Ngọc Hùng (K1) !

    Trả lờiXóa
  3. bài viết của ô. TCT tuy ngắn nhưng cũng khá đầy đủ về những cuộc chống TÀU từ xưa đến nay của nhân dân ta.Bộ máy tuyên truyền của Tàu đều áp dụng cách tuyên truyền của GƠ -BEN(Đức quốc xã): điều ko có thật cứ nõi nhiều lần rồi người ta cũng tin!.nhân dân TQ bị bọn Gơ -ben đầu đọc nên biến bạn thành thù.
    Để dữ liệu được chính xác BĐH bỏ cHỮ TCN ở năm khở nghĩa của HAI BÀ TRƯNG VÀ BÀ TRIỆU.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn cụ LNT, từ CH SEC vẫn thường xuyên sát tình hình hoạt động của Làng ta . Xin nhận thiếu sót mà cụ nhắc nhở ! Rất cảm ơn !

      Xóa