Sáng 14/3/1988, trung úy Trần Văn Phương cùng các chiến sĩ đứng thành vòng tròn quanh lá cờ Tổ quốc giữa đảo Gạc Ma (Trường Sa). Tàu Trung Quốc tiến gần, những tên lính cầm AK ào lên đảo, nã đạn.
Theo thượng tá Hoàng Hoan, Chỉ huy phó chính trị Trung đoàn Công binh 83 giai đoạn 1988-1997, cuối năm 1987 Trung Quốc đơn phương đưa tàu chiến hoạt động ở vùng biển Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Bộ Quốc phòng Việt Nam chỉ đạo Bộ Tư lệnh Hải quân tăng cường khả năng bảo vệ quần đảo Trường Sa, bao gồm việc củng cố, xây dựng thêm các hạng mục công trình chiến đấu, sinh hoạt cho bộ đội.
Sau Tết Nguyên đán, các chiến sĩ Trung đoàn công binh 83 (Quân chủng Hải quân) nhận lệnh từ Sơn Trà (Đà Nẵng) vào Cam Ranh (Khánh Hòa) cùng với lực lượng bảo vệ đảo của Lữ đoàn 146 (Vùng 4 Hải quân) ra Trường Sa cắm mốc chủ quyền và xây dựng đảo chìm ở Trường Sa theo chiến dịch CQ-88.
20h ngày 11/3/1988, tàu 604 của thuyền trưởng Vũ Phi Trừ nhổ neo từ Cam Ranh chở theo lính công binh của Trung đoàn 83 và lực lượng giữ đảo của lữ đoàn 146 ra xây dựng cụm đảo Gạc Ma, Cô Lin (thuộc cụm đảo Sinh Tồn) - cách đất liền khoảng 500 km. Đảo chìm Gạc Ma lúc đó chỉ là những bãi san hô nổi lên giữa biển, có tên trong Bản đồ Việt Nam.
2h sáng ngày 12/3, nhận thấy nhiều diễn biến bất thường, Tư lệnh quân chủng điều thêm tàu HQ 605 cùng HQ 604 tăng cường xây dựng đảo Gạc Ma và Len Đao. Tàu 505 đang làm nhiệm vụ trực tại Trường Sa nhận lệnh chuyển đến Cô Lin.
Sau hai ngày đêm, HQ 604 và HQ 605 có mặt tại Gạc Ma vào chiều tối 13/3. Đêm đó, Sở chỉ huy Quân chủng lệnh cho bộ phận giữ đảo quyết tâm phải giữ vững các mục tiêu đã xác định là Cô Lin, Len Đao và Gạc Ma. "Xuồng vận tải chở vật liệu xây dựng được chuyển xuống đảo. Một nhóm chiến sĩ gồm trung úy Trần Văn Phương và 4 đồng chí khác nhận lệnh vào đảo cắm cờ Tổ quốc khẳng định chủ quyền", ông Hoàng Hoan nhớ lại.
Lội xuống nước chừng 5 phút, các chiến sĩ tiếp cận bãi san hô đang lộ dần khi thủy triều rút. Phía xa, 3 tàu Trung Quốc bắt đầu di chuyển đội hình áp sát đảo. Binh nhất Nguyễn Văn Lanh mặc chiếc quần đùi đỏ cùng nhiều chiến sĩ khác bơi vào bãi Gạc Ma theo lệnh của chỉ huy cụm đảo Trần Đức Thông. Các chuyến vật liệu được hối hả chuyển lên đảo.
6h30 ngày 14/3, tàu Trung Quốc thả xuồng máy chuyển từng tốp lính lên Gạc Ma. "Tôi đếm có 49 lính Trung Quốc mang AK và một tên chỉ huy dáng người cao to mang súng ngắn. Chúng bao vây theo thế vòng cung men theo bãi san hô, những chỗ vòng vây gần nhất, hai bên cách nhau chỉ chừng một mét. Các chiến sĩ hải quân Việt Nam đứng thành vòng tròn quanh lá cờ Tổ quốc", trung sĩ Lê Hữu Thảo nhớ lại.
Sau một hồi giằng cờ và uy hiếp tinh thần, tên sĩ quan chỉ huy lính Trung Quốc bắn súng chỉ thiên phát lệnh rồi chĩa thẳng vào bụng trung úy Phương, bóp cò. Anh Phương ngã xuống, tay vẫn giữ chặt cán cờ tổ quốc. Một tên khác xông lên chĩa thẳng súng vào đầu trung úy Phương nhả đạn.
3 tàu chiến Trung Quốc tăng tốc áp sát đảo, cách tàu HQ 604 chừng 300 mét. Giữa vòng vây quân thù, binh nhất Nguyễn Văn Lanh vừa đỡ lá cờ trên tay trung úy Phương vừa đá văng khẩu súng trên tay tên sĩ quan Trung Quốc. Một tên lính gần đó đâm lưỡi lê vào binh nhất Lanh. Anh gục xuống nhưng tay vẫn ghì chặt cán cờ. Liền sau đó, tiếng đạn nổ chát chúa, lính Trung Quốc dùng AK bắn xối xả vào các chiến sĩ trên đảo.
Cùng lúc, tàu chiến Trung Quốc nã pháo vào tàu HQ 604 tại Gạc Ma, tàu HQ 505 phía đảo Cô Lin cách đó 5 km và HQ 605 phía đảo Len Đao cách 12 km. Vì ở gần, HQ 604 hứng trọn làn đạn 12 ly 7, thuyền tưởng tàu HQ 604 Vũ Phi Trừ vừa chỉ huy chiến sĩ xuống các xuồng dùng súng chiến đấu tự vệ, vừa băng bó cho đồng đội bị thương. Thuyền trưởng Trừ đứng ở mũi tàu dùng AK và B40 đánh trả kẻ địch.
Khi thấy HQ 604, rồi HQ 605 chìm hẳn, thuyền trưởng tàu HQ 505 Vũ Huy Lễ quyết định lao thẳng con tàu bị bắn cháy phần đuôi lên bãi cạn Cô Lin, cắm cờ chủ quyền. "Ba tàu của ta lúc đó tạo thành hình tam giác trên biển. Anh em muốn quay lại Gạc Ma nhưng không thể vì tàu HQ 505 khi đó bị hư hỏng nặng", đại tá Lễ kể. Ông lệnh hạ xuồng máy ra cứu hộ đồng đội ở tàu 605 và 604.
Trời sáng, lính Trung Quốc rút khỏi Gạc Ma. Trung sĩ Thảo bơi ngược lại đảo tìm xác đồng đội và cấp cứu chiến sĩ bị thương, xé áo nút lại chiếc xuồng vận tải bị đạn địch bắn thủng, dùng báng súng làm chèo chở thi thể trung úy Phương và thương binh Lanh về hướng tàu HQ 505.
12h trưa 14/3, máy bay của Việt Nam bay trên bầu trời Gạc Ma. Chiếc xuồng của anh Thảo vừa nhích từng mét nước, vừa cứu thêm những đồng đội đang đuối sức trên biển. Đầu giờ chiều, xuồng của HQ 505 đến nơi ứng cứu đưa các chiến sĩ về tàu, sau đó về đảo Sinh Tồn. Binh nhất Lanh được chuyển bằng trực thăng vào đất liền cấp cứu và may mắn giữ được tính mạng.
Trong trận chiến rạng sáng 14/3, 64 chiến sĩ trên tàu HQ 604 đã hy sinh, 9 người bị Trung Quốc bắt giữ đưa về Quảng Đông. Từ năm 1988 đến nay, Trung Quốc đã xâm chiếm Gạc Ma. Việt Nam bảo vệ được Cô Lin và Len Đao.
Nhớ về ngày 14/3/1988, ông Lê Văn Xuân (bố liệt sĩ Lê Văn Xanh, Đà Nẵng) kể, đứng dưới loa phóng thanh, nghe tin con hy sinh, ông chết lặng. “Về nhà, tôi lấy hết can đảm nói với vợ con: 'Xanh đã hiến trọn tuổi thanh xuân của mình quyết giữ chủ quyền, đó là niềm tự hào của gia đình mình", mắt người cha già ngấn lệ.
Hằng năm, những chuyến tàu vẫn đều đặn chở đoàn công tác từ đất liền ra Trường Sa. Mỗi lần đi qua Gạc Ma, những người con đất Việt không quên thả vòng hoa tưởng niệm. "Các anh đã dâng hiến tuổi 20 cho Tổ quốc, nhân dân cả nước sẽ đời đời ghi nhớ công ơn của các anh", thượng tá Nguyễn Văn Thư, phó chính ủy Lữ đoàn 146, vùng 4 Hải quân nói.
Nguyễn Đông
---------------------
Gạc Ma, bất tử trong lòng đất Mẹ
LINH TRẦN - 8:25 PM, 13/03/2015
Người dân Việt không thể nào quên được trận chiến ngày 14.3.1988.Ngày này - 27 năm trước, tôi là một trong số phóng viên có mặt tại Bộ Tư lệnh Trường Sa - đóng tại Cam Ranh. Nhật ký của tôi vẫn hiển hiện những dòng chữ “Những ngày đầu tháng 3, Bộ Tư lệnh Trường Sa liên tiếp nhận được tin từ Sở chỉ huy cụm đảo Sinh Tồn báo về, có 9-10 tàu chiến Trung Quốc giả dạng tàu đánh cá lớn vởn trinh sát các đảo: Cô Lin, Len Đao và Gạc Ma…
Bài báo của tôi ngày ấy đã viết: “…16 giờ 20 phút ngày 13.3, tàu 604 đã đến địa điểm thả neo, cách đảo Gạc Ma chừng 100 mét. Những tàu khu trục của Trung Quốc bám sát tàu 604, khi cách tàu 604 chừng 150 mét, với hệ thống loa nói bằng tiếng Việt, yêu cầu bộ đội Việt Nam rời khỏi cụm đảo này, vì đây là lãnh thổ của Trung Quốc.
Trước tình hình đó, Trung tá Trần Đức Thông yêu cầu anh em trên tàu bình tĩnh sinh hoạt bình thường. Cả đêm đó cán bộ, chiến sĩ trên tàu 604 không một ai chợp mắt. Khi điệu nhạc thể dục buổi sáng trên Đài Tiếng nói Việt Nam cất lên, Thiếu úy Trần Văn Phương và hai chiến sĩ Lê Hữu Thảo và Hoàng Văn Chúc đeo AK xuống xuồng đi vào đảo Gạc Ma để giữ cờ Tổ quốc.
Cùng lúc đó, bốn xuồng máy của Trung Quốc chở gần 100 lính trang bị vũ khí cũng đã tiếp cận đảo Gạc Ma, rồi dàn hàng ngang tiến về phía cột cờ của ta. Trong cuộc chiến đấu không cân sức, Thiếu úy Trần Văn Phương đã bị lính Trung Quốc giết hại, Hạ sĩ Nguyễn Văn Lanh bị đâm trọng thương.
Ba tàu khu trục của Trung Quốc nổ súng, bắn vào ba tàu: 604, 605 và 505. Tàu 604 chìm trong chốc lát, tàu 505 và 605 đã lên được thềm đảo Cô Lin và Len Đao nên không bị chìm. Ngọn lửa cháy phừng phừng trên boong tàu nhưng các cán bộ, chiến sĩ trên tàu 605 và 505 vẫn bám vị trí và bảo vệ ngọn cờ Tổ quốc trên đảo Cô Lin và Len Đao trước mũi súng của kẻ thù…”.
27 năm trước, tôi ra tận cầu tàu đón Lê Hữu Thảo và đồng đội của anh trên tàu 604 trở về đất liền. Và ngày hôm nay, trong buổi lễ đặt viên đá đầu tiên xây dựng khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma, anh là người chiến sĩ duy nhất của tàu 604 có mặt. Không có đồng đội, nhưng bên cạnh anh có mẹ của liệt sĩ Hoàng Ánh Đông, có con gái của liệt sĩ, Thượng úy Đinh Ngọc Doanh - Đinh Thị Mỹ Lệ.
Lê Hữu Thảo nghẹn ngào rơi lệ. Đồng đội của anh - 64 trái tim quả cảm, dù các anh vẫn nằm sâu nơi đáy biển, nhưng đó vẫn là đất Mẹ của quê hương. Và giờ đây, khu tưởng niệm chính là nơi trở về của những người con đất Việt đã hy sinh để bảo vệ chủ quyền biển đảo quê hương.27 năm trước, đồng đội của liệt sĩ, Thượng úy Đinh Ngọc Doanh đưa tôi đến thăm căn nhà nhỏ của anh ở xã Cam Nghĩa (Cam Ranh). Người vợ trẻ, người con gái gái đất Cam Nghĩa - chị Đỗ thị Hà - mới tròn 23 tuổi, chưa được hưởng trọn vẹn hạnh phúc của người vợ đã vĩnh viễn mất chồng. Bé Định Thị Mỹ Lệ mới tròn 15 tháng tuổi đã sớm mồ côi cha.Nhìn ánh nắng chói chang xuyên thẳng xuống gường nơi bé Lệ đang ngủ, tôi đã nhìn thấy những khó khăn sẽ đến với mẹ con chị. Mẹ chị Hà nức nở: Trước khi ra đảo, Doanh nhờ tôi mà mấy anh lợp mái nhà cho vợ con đỡ khổ, chăm sóc giùm cháu Lệ khi trái nắng, trở trời…”.Và thật ngẫu nhiên, 27 năm sau, bé Đinh Thị Mỹ Lệ ngày nào bây giờ đã là đồng nghiệp của tôi ở báo Lao Động. Tổng biên tập báo đã quyết định nhận Mỹ Lệ về công tác ở văn phòng cơ quan thường trú TP.Hồ Chí Minh.
Nhân dân, tổ quốc không bao giờ quên các anh.
Gạc Ma bất tử trong lòng đất Mẹ.
Thứ sáu, ngày 13.3, viên đá đầu tiên được đặt xuống, bắt đầu khởi công công trình Khu tưởng niệm các chiến sĩ đã hy sinh ngày 14.3.1988 tại đảo Gạc Ma, trong trận chiến giữ Gạc Ma - chủ quyền của tổ quốc - bằng máu và con tim của 64 cán bộ, chiến sĩ tàu 604.
Khu tưởng niệm các chiến sĩ Gạc Ma được đặt tại khu du lịch Bắc bán đảo Cam Ranh (Khánh Hòa), do Tổng Liên đoàn Lao Động Việt Nam, Ủy ban nhân dân tỉnh Khánh Hòa đứng ra tổ chức và kinh phí xây dựng khu tưởng niệm là tấm lòng tri ân của các cá nhân, đoàn thể, đơn vị.Người dân Việt không thể nào quên được trận chiến ngày 14.3.1988.Ngày này - 27 năm trước, tôi là một trong số phóng viên có mặt tại Bộ Tư lệnh Trường Sa - đóng tại Cam Ranh. Nhật ký của tôi vẫn hiển hiện những dòng chữ “Những ngày đầu tháng 3, Bộ Tư lệnh Trường Sa liên tiếp nhận được tin từ Sở chỉ huy cụm đảo Sinh Tồn báo về, có 9-10 tàu chiến Trung Quốc giả dạng tàu đánh cá lớn vởn trinh sát các đảo: Cô Lin, Len Đao và Gạc Ma…
Bài báo của tôi ngày ấy đã viết: “…16 giờ 20 phút ngày 13.3, tàu 604 đã đến địa điểm thả neo, cách đảo Gạc Ma chừng 100 mét. Những tàu khu trục của Trung Quốc bám sát tàu 604, khi cách tàu 604 chừng 150 mét, với hệ thống loa nói bằng tiếng Việt, yêu cầu bộ đội Việt Nam rời khỏi cụm đảo này, vì đây là lãnh thổ của Trung Quốc.
Trước tình hình đó, Trung tá Trần Đức Thông yêu cầu anh em trên tàu bình tĩnh sinh hoạt bình thường. Cả đêm đó cán bộ, chiến sĩ trên tàu 604 không một ai chợp mắt. Khi điệu nhạc thể dục buổi sáng trên Đài Tiếng nói Việt Nam cất lên, Thiếu úy Trần Văn Phương và hai chiến sĩ Lê Hữu Thảo và Hoàng Văn Chúc đeo AK xuống xuồng đi vào đảo Gạc Ma để giữ cờ Tổ quốc.
Cùng lúc đó, bốn xuồng máy của Trung Quốc chở gần 100 lính trang bị vũ khí cũng đã tiếp cận đảo Gạc Ma, rồi dàn hàng ngang tiến về phía cột cờ của ta. Trong cuộc chiến đấu không cân sức, Thiếu úy Trần Văn Phương đã bị lính Trung Quốc giết hại, Hạ sĩ Nguyễn Văn Lanh bị đâm trọng thương.
Ba tàu khu trục của Trung Quốc nổ súng, bắn vào ba tàu: 604, 605 và 505. Tàu 604 chìm trong chốc lát, tàu 505 và 605 đã lên được thềm đảo Cô Lin và Len Đao nên không bị chìm. Ngọn lửa cháy phừng phừng trên boong tàu nhưng các cán bộ, chiến sĩ trên tàu 605 và 505 vẫn bám vị trí và bảo vệ ngọn cờ Tổ quốc trên đảo Cô Lin và Len Đao trước mũi súng của kẻ thù…”.
27 năm trước, tôi ra tận cầu tàu đón Lê Hữu Thảo và đồng đội của anh trên tàu 604 trở về đất liền. Và ngày hôm nay, trong buổi lễ đặt viên đá đầu tiên xây dựng khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma, anh là người chiến sĩ duy nhất của tàu 604 có mặt. Không có đồng đội, nhưng bên cạnh anh có mẹ của liệt sĩ Hoàng Ánh Đông, có con gái của liệt sĩ, Thượng úy Đinh Ngọc Doanh - Đinh Thị Mỹ Lệ.
Lê Hữu Thảo nghẹn ngào rơi lệ. Đồng đội của anh - 64 trái tim quả cảm, dù các anh vẫn nằm sâu nơi đáy biển, nhưng đó vẫn là đất Mẹ của quê hương. Và giờ đây, khu tưởng niệm chính là nơi trở về của những người con đất Việt đã hy sinh để bảo vệ chủ quyền biển đảo quê hương.27 năm trước, đồng đội của liệt sĩ, Thượng úy Đinh Ngọc Doanh đưa tôi đến thăm căn nhà nhỏ của anh ở xã Cam Nghĩa (Cam Ranh). Người vợ trẻ, người con gái gái đất Cam Nghĩa - chị Đỗ thị Hà - mới tròn 23 tuổi, chưa được hưởng trọn vẹn hạnh phúc của người vợ đã vĩnh viễn mất chồng. Bé Định Thị Mỹ Lệ mới tròn 15 tháng tuổi đã sớm mồ côi cha.Nhìn ánh nắng chói chang xuyên thẳng xuống gường nơi bé Lệ đang ngủ, tôi đã nhìn thấy những khó khăn sẽ đến với mẹ con chị. Mẹ chị Hà nức nở: Trước khi ra đảo, Doanh nhờ tôi mà mấy anh lợp mái nhà cho vợ con đỡ khổ, chăm sóc giùm cháu Lệ khi trái nắng, trở trời…”.Và thật ngẫu nhiên, 27 năm sau, bé Đinh Thị Mỹ Lệ ngày nào bây giờ đã là đồng nghiệp của tôi ở báo Lao Động. Tổng biên tập báo đã quyết định nhận Mỹ Lệ về công tác ở văn phòng cơ quan thường trú TP.Hồ Chí Minh.
Nhân dân, tổ quốc không bao giờ quên các anh.
Gạc Ma bất tử trong lòng đất Mẹ.
BÀI THƠ SƯU TẦM
Trả lờiXóa“Tưởng nhớ các anh hùng hi sinh ở Gạc Ma”
Khi hy sinh ở đảo đá Gạc Ma
Các anh lấy ngực mình làm lá chắn
Để một lần Tổ quốc được sinh ra
Máu các anh thấm vào lòng biển thẳm
Cờ Tổ quốc phất lên trong mưa đạn
Phút cuối cùng đảo đá hóa biên cương
Anh đã lấy thân mình làm cột mốc
Chặn quân thù trên biển đảo quê hương
Anh đã hóa cánh chim muôn dặm sóng
Hướng về nơi đất mẹ vẫn mong chờ
Nếu mẹ gặp cánh chim về từ biển
Con đấy mà, mẹ đã nhận ra chưa?
Có nơi nào như đất nước chúng ta
Viết bằng máu cả ngàn chương sử đỏ
Khi giặc đến vạn người con quyết tử
Cho một lần Tổ quốc được sinh ra
Biển mùa này sóng dữ phía Hoàng Sa
Các con mẹ vẫn ngày đêm bám biển
Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta
Như máu ấm trong màu cờ nước Việt
Biển Tổ quốc đang cần người giữ biển
Máu ngư dân trên sóng lại chan hòa
Máu của họ ngân bài ca giữ nước
Để một lần Tổ quốc được sinh ra
Việt Nam ơi dưới bão táp mưa sa
Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
Dầu là máu thắp trên thềm lục địa
Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra…
Nguyễn Việt Chiến
[img]http://dantri4.vcmedia.vn/pHY2RLD1xoL70pWhyidQ193TycJUo/Image/2015/03/tuongdai-33ba1.jpg[/img]
Xây dựng khu tưởng niệm các chiến sỹ hải quân hy sinh ở đảo Gac ma năm 1988 : một việc làm thiết thực ,phải làm tuy hơi muộn màng.. cuộc đấu tranh với kẻ thù khoác chiếc áo " đồng chí" sẽ con lâu dài, hãy ghi nhớ bài học Gac Ma , đừng bao giờ ảo tưởng vào những kẻ bụng đày dao găm mồm thì luôn gảo thét " 4 tốt"
Trả lờiXóaChỉ quân Việt gian đề cao và tụng kinh Bốn tốt
Trả lờiXóa